NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 482

Diệp Lạc ngồi dậy, hung hăng trừng hắn, đoạt lấy chén thuốc một hơi

uống hết.

Diệp Tri ở bình phong lắc đầu, thật sự không biết nên tức hay nên cười.

Diệp Lạc đem chén không ném cho Quân Hoằng: “Xong rồi, bây giờ có

thể đi chưa?”

Quân Hoằng bưng bát ngồi xuống bên giường, chỉ nói một câu đã làm

tan hết oán giận của Diệp Lạc: “Diệp Tri, máu của ta, có thể giúp ngươi giữ
mệnh không?” Hắn bình tĩnh nhìn nàng: “Bởi vì ta đã ăn hỏa phượng hoa.”

Diệp Lạc ngây ngẩn, Diệp Tri đằng sau bình phong cũng ngây ngẩn.

Giọng Quân Hoằng càng ngày càng nhỏ: “Thân thể của ta rất tốt, với

thân phận của ta cũng có rất nhiều người bảo vệ, hỏa phượng hoa để ta
dùng cũng không có nhiều tác dụng, cho nên hỏa phượng hoa trong cơ thể
ta chưa bị biến hóa, Diệp Tri, nếu nó có tác dụng với ngươi, lúc nào ngươi
cũng có thể lấy.”

“Quân Hoằng.“ Diệp Lạc hít sâu một hơi: “Ngươi đừng quên, ngươi là

một Hoàng Đế.”

“Đúng, ta là Hoàng Đế, nhưng ta cũng là Quân Hoằng.”

Nhưng ta cũng là Quân Hoằng. Nói xong những lời này, Quân Hoằng

liền rời đi, nhưng những lời này vẫn quanh quẩn bên tai Diệp Lạc..

“Lạc Lạc.” Quân Hoằng đi rồi Diệp Tri mới đi ra, vẻ mặt có chút phức

tạp, hắn đương nhiên vẫn phản đối Diệp Lạc thân cận với người Hoàng gia,
nhưng là hành động của Quân Hoằng hôm nay, đã làm đảo lộn thành kiến
của hắn đối Hoàng gia: “Muội thấy Quân Hoằng thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.