NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 480

Quân Hoằng lại xoay người về phòng Diệp Lạc, thấy nàng đã ngồi dậy,

đang bưng chén thuốc, mày mặt nhăn lại, vội vàng bước tới: “Sao còn chưa
uống?”

Diệp Lạc thấy là hắn, không muốn để ý: “Ngươi sao còn chưa đi?” Làm

hại ca ca vừa rồi không dám đi ra cửa, chỉ đành trốn sau bình phong.

Quân Hoằng chỉ coi là bệnh nhân tính tình khó chịu, cũng không đến ý,

chỉ nói với bọn Phong Gian Ảnh: “Các ngươi lui xuống trước đi.”

Phong Gian Ảnh rất lo lắng nhìn Diệp Lạc một cái: “Vậy xin Hoàng

Thượng trông chừng công tử uống thuốc.”

Quân Hoằng gật gật đầu: “Trẫm biết rồi.”

Biết thì được gì, Phong Gian Ảnh âm thầm trợn mắt, nhìn bộ dáng Tân

Hoàng Đế này là chắc chắn không trấn được tiểu thư. Đáng tiếc, người ta có
thế nào thì cũng là Hoàng Đế, hắn không có kim bài miễn tử như tiểu thư,
đành phải nghe theo thánh chỉ đi ra ngoài. Vừa đi vừa nghĩ, nhiều nhất thì
bảo Giản Phàm sắc lại một chén thuốc nữa là được.

Thấy Phong Gian Ảnh đi ra cửa cũng tiện tay đóng cửa lại, Quân Hoằng

mới quay đầu, vừa hay nhìn thấy Diệp Lạc để chén lên bàn, nằm xuống.

“Diệp Tri, uống xong thuốc rồi ngủ tiếp.” Hắn vội vàng đi đến bên

giường.

Diệp Lạc nhắm mắt, mặc kệ hắn.

Quân Hoằng hơi hé miệng, nhìn lông mi không động chút nào của người

nào đó, lại nhìn chén thuốc còn bốc khói: “Diệp Tri, dậy uống thuốc đi.”

Diệp Lạc nhắm mắt lại giả vờ ngủ.

“Diệp Tri, ngươi muốn tự mình uống, hay để ta giúp ngươi uống?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.