NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 505

cơm.

Giản Phàm trầm mặc xách hòm thuốc ngồi một bên, Phong Gian Ảnh

kêu lên: “Hôm qua còn sốt cao mê sảng, hôm nay lại không sao cả? Phong
hàn nặng như vậy, mà ngươi chỉ hai ngày là khỏi hả?”

Diệp Lạc bĩu môi: “Một cái phong hàn cũng phải hai ngày mới khỏi, ta

còn ngại chậm ngươi lại bải nhanh. Lang băm!” Vừa nói vừa rung đùi đắc ý
đi về phòng bếp: “Diệp bá, Diệp bá, làm xong đồ ăn ngon chưa? Bây giờ ta
đói đến mức có thể ăn cả một con trâu.”

“Không ai ăn trâu buổi sáng đâu, công tử.” Rất xa, có thể nghe được

tiếng của Diệp bá.

Vẻ mặt Phong Gian Ảnh đau khổ quay đầu nhìn Giản Phàm: “Tiểu thư

nhà ngươi vừa rồi bảo phong hàn hai ngày khỏi là lang băm?”

Giản Phàm gật đầu: “Nàng nói như vậy.”

“Người không hiểu biết, chúng ta không chấp nàng. Đi thôi, chúng ta

cũng đi ăn điểm tâm, đến chậm sẽ bị nàng ăn sạch.” Phong Gian Ảnh khoác
vai Giản Phàm.

Quân Hoằng nghĩ là sau khi hắn nói thì Diệp Tri sẽ thanh thản yên ổn ở

nhà dưỡng bệnh, kết quả vừa lên triều, đã thấy hắn đứng trong đội ngũ cười
với hắn, bỗng cảm thấy tức giận.

Bởi vì Tân Hoàng Đế tức giận, cho nên khi Diệp Lạc dâng tấu về việc

tiến hành khoa cử, bị Lương Lược phản đối, hắn không nói tiếng nào. Mặc
kệ Diệp Lạc nháy mắt với hắn bao nhiêu cái, hắn vẫn coi như không thấy.

Lương Lược lấy lý do khoa cử ba năm một lần đã là thường lệ, bác bỏ

việc Diệp Lạc dâng sớ mở khoa cử mới. Diệp Lạc nói sau khi đương kim
Tân Hoàng đăng cơ, thiếu thốn nhân tài, nên mở thêm khoa cử, hắn lại bắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.