NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 547

“Thập Tam, Thập Tứ, lui ra.” Tang Du tiến lên đây: “Đây là thị vệ nhất

phẩm bên cạnh Hoàng Thượng.”

Thập Tam và Thập Tứ nhìn hắn một cái, lui ra sau hai bước, vẫn chắn ở

trước cửa, không nói lời nào, nhưng cũng không lùi lại.

Tang Du trên trán có mồ hôi lạnh nhỏ xuống, mấy người này giống như

Tinh Dương vậy, không khác bao nhiêu.

Cũng may sau đó, cánh cửa rơi xuống đất đánh thức Diệp Lạc: “Thập

Tứ?”

Lúc này Thập Tứ mới quay đầu đi: “Có người đá cửa.”

Có người đá cửa?

“Đá ra cho ta!”

“Được!”

“Khoan đã.“ Tang Du vội vàng giữ tay Diệp Thập Tứ: “Công tử, là

Hoàng Thượng tới.”

Hoàng Thượng? Diệp Lạc im lặng nửa ngày, mới ho một tiếng: “Mời

Hoàng Thượng ngồi đi, ta lập tức tới.”

“Không cần, ta đang ở ngoài cửa.” Quân Hoằng nói một câu.

Diệp Lạc cúi đầu nhìn bản thân, may mắn tối qua hồ đồ cứ thế ngủ, chưa

kịp cởi nhuyễn giáp trong y phục, lúc này bớt chút việc. Nàng thò đầu ra,
thấy Thập Tam Thập Tứ đứng hai bên, chắn cửa lại.

Nàng chầm chập xuống giường mặc thêm đồ, rồi mới nói: “Thập Tứ,

các ngươi trở về đi, để Hoàng Thượng vào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.