NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 550

Thượng, thì lúc này, ngươi sẽ dùng phương thức này nói chuyện với ta
sao?”

Diệp Lạc hơi sửng sốt, Quân Hoằng bỗng nhiên dán sát vào nàng:

“Chúng ta cùng ra sống vào chết, ta đã nói, ta yêu ngươi. Diệp Tri, ngươi
còn có thể coi ta chỉ là Hoàng Thượng sao?”

Diệp Lạc dời tầm mắt ra nơi khác, không dám nhìn ánh mắt của hắn,

Quân Hoằng lui lại, đứng thẳng người: “Nếu ngươi có thể thích Phong Phi
Tự, thì Diệp Tri, vì sao ngươi không chịu thích ta?”

Diệp Lạc hơi nhếch môi, cái này bảo nàng trả lời kiểu gì, thời gian mười

năm, tình cảm mười năm, lại bảo nàng muốn thích thì thích, không muốn
thích thì không thích sao.

“Diệp Tri, ngươi thích Phong Phi Tự vì cái gì? Dung mạo khuynh thế,

danh chấn thiên hạ, hay là mưu kế hơn người?” Quân Hoằng đợi một lát,
bỗng nhiên thở dài: “Diệp Tri, ta không vĩ đại bằng Phong Phi Tự, nhưng
đối với ngươi, ta sẽ làm tốt hơn hắn.”

Diệp Lạc vẫn không nói gì, cho đến khi Quân Hoằng trầm mặc rời đi.

Rời khỏi Diệp phủ, Quân Hoằng đi rất chậm.

“Hoàng Thượng, ngài sao vậy?” Dù Vi Kỳ cẩu thả, cũng phát hiện ra

cảm xúc của hắn không vui, cẩn thận hỏi.

Quân Hoằng chắp tay sau lưng, trong bóng đêm, không nhìn rõ biểu

tình: “Vi Kỳ, ngươi nói xem ta và Phong Phi Tự thế nào?”

Vi Kỳ suy nghĩ một lát, trả lời: “Hoàng Thượng là Hoàng Thượng,

Phong Phi Tự chỉ là một Vương gia.”

“Ngoài cái này ra?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.