NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 552

“Ca, huynh thế này không giống như không có việc gì, muội gọi Giản

Phàm tới hỏi một chút.” Diệp Lạc có chút áy náy, mấy ngày nay nàng luôn
làm việc, không chú ý tới ca ca.

“Không cần hỏi.” Diệp Tri nhìn nàng, trong mắt, có vẻ xin lỗi: “Lạc Lạc,

muội không cần lo lắng.” Thân thể hắn, hắn rõ ràng nhất. Hắn biết, có lẽ
mình không qua được mùa thu này. Nhất là mấy ngày gần đây, ngực thường
xuyên đau, đi vài bước cũng thấy mệt, mỗi ngày đi ngủ, hắn đều lo lắng sẽ
vĩnh viễn ngủ mất, không tỉnh lại nữa.

“Ca ca!” Diệp Lạc nhận ra, mạnh mẽ ôm lấy Diệp Tri, ôm thật chặt, lại

không biết nên nói gì. Nàng luyến tiếc thế nào, sợ hãi ra sao, nhưng những
lời này, lại không thể nói ra. Nàng biết việc sống chết không phải do người,
nàng nói ra, cũng chỉ tăng thêm áy náy và thống khổ cho ca ca.

“Lạc Lạc, chúng ta dùng thời gian mười mấy năm để chuẩn bị lần ly biệt

này, huynh nghĩ, Lạc Lạc nhà chúng ta có đủ năng lực để chấp nhận, đúng
không?” Diệp Tri ngẩng đầu lên, nhẹ giọng hỏi.

Diệp Lạc ở trong lòng hắn, gật đầu.

Diệp Tri cong khóe miệng: “Lạc Lạc, hiện tại việc duy nhất huynh

không bỏ xuống được, đó là hôn sự của muội. Phong Phi Tự cũng được,
Quân Hoằng cũng thế, Lạc Lạc, huynh không hy vọng muội làm một nữ
nhân sau lưng anh hùng. Huynh hy vọng, người có thể dắt tay muội, sẽ
không vì bất luận việc gì, người nào mà hy sinh muội.”

Diệp Lạc ôm thắt lưng hắn, không nói gì.

Diệp Tri xoa tóc nàng, dời đề tài: “Lạc Lạc, muội muốn quà sinh nhật

gì?”

Diệp Lạc hít hít mũi, ngẩng đầu lên: “Bánh nướng của Trương sư phụ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.