cũng không đủ chặt.
“Diệp Tri, ta đã nói rồi, một mình ngươi kiêm nhiều chức như vậy
không tốt cho thân thể, trước mắt việc quốc khố quan trọng hơn, cho nên
ngươi tạm thời giữ chức Hộ Bộ Thượng Thư đi. Chờ ngươi làm xong việc
này, nếu ngươi vẫn thích chức Đại Lý Tự Khanh, thì ngươi lại làm sau được
không? Về phần Lễ Bộ thì ngươi không cần về nữa, dù sao cũng không có
việc gì to lớn.”
“Sao có thể không có việc gì chứ, ngươi còn chưa cưới…….”
“Diệp Tri.“ Quân Hoằng sắc mặt xanh mét, lớn tiếng ngắt lời nàng.
Diệp Lạc nhìn vẻ mặt Quân Hoằng, trong lòng có chút không thoải mái.
Có lẽ nàng thực sự không nên đề cập tới việc hôn sự của Quân Hoằng. Dù
nàng không thể nhận tình cảm của hắn, nàng cũng không thể lạnh lùng đi an
bài cho hắn một mối hôn sự. Như vậy đối với Quân Hoằng, thật sự là rất tàn
nhẫn.
Quân Hoằng ngừng một chút, giọng nói nhẹ nhàng hơn: “Ngươi đã đồng
ý với ta, cái gì cũng đều nghe theo ta. Bây giờ việc điều dưỡng thân thể là
quan trọng nhất, chờ ngươi không có việc gì nữa thì ngươi muốn làm gì
cũng được.”
Diệp Lạc mở to hai mắt nhìn: “Ta bảo cái gì cũng nghe lời ngươi lúc
nào, nhỡ ngươi bảo ta đi giết người phóng hỏa thì sao?”
Quân Hoằng nhịn rồi lại nhịn: “Ngươi rõ ràng có nói như vậy, bây giờ
ngươi lại muốn chối.”
Diệp Lạc bĩu môi: “Ai ngu mà đồng ý chuyện gì cũng nghe lời ngươi
chứ.” Huống chi người thông minh như nàng, làm sao có thể làm ra loại
hứa hẹn không công bằng rõ ràng như vậy chứ.