NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 567

Quân Hoằng nhìn nàng một hồi lâu: “Chính là người đã gả cho nông phu

còn sinh vài đứa nhỏ kia? Thế nông phu và đứa nhỏ làm sao bây giờ?”

Diệp Lạc xấu hổ sờ sờ đầu, nhỏ giọng nói một câu.

“Ngươi nói cái gì?” Quân Hoằng không nghe rõ.

“Ta nói Diệp Lạc chưa xuất giá, là ta gạt ngươi.” Diệp Lạc lấy dũng khí,

nói ra. Nói xong, cũng thấy thoải mái, chính là gạt ngươi đấy, thì sao nào?

Quân Hoằng trầm mặc một lát, nói: “Vậy sao ngươi lại gạt ta?”

“Ta sợ ngươi có hứng thú với muội ấy?”

“Vì sao không thể có hứng thú với nàng ấy?” Quân Hoằng cố ý hỏi.

“Bởi vì ta không thích gả muội ấy cho Hoàng Thượng, cả ngày lục đục

với một đống nữ nhân, tranh giành tình nhân, không phải mệt chết, thì cũng
bị người hại chết.”

Quân Hoằng nhìn nhìn nàng: “Ta đã biết.” Xoay người rời đi.

“Này, ngươi chờ một chút, ngươi hỏi cái này làm gì? Không phải ngươi

cũng muốn tham gia chứ?” Diệp Lạc hoài nghi nhìn hắn.

“Cho dù bộ dáng nàng ấy giống ngươi như đúc, nàng ấy cũng không

phải ngươi. Ta chỉ là không thích ngươi gạt ta thôi!” Bỏ lại những lời này,
Quân Hoằng đi mất.

Diệp Lạc lau mồ hôi: “Đấy chính là ta mà!” Nàng nói thầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.