NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 565

“Cẩn thận một chút.“ Diệp Lạc đi lên đỡ Phó Thanh Nguyệt: “Ngươi

không tiện không cần lễ cũng được, Hoàng Thượng khoan hồng độ lượng
sẽ không so đo đâu. Hôm nay ngươi thấy thế nào, cục cưng có đá ngươi
không? Nếu nó ầm ĩ ngươi, chờ nó đi ra, chúng ta đánh mông nó.”

Phó Thanh Nguyệt sắc mặt ửng đỏ, vuốt bụng ngọt ngào: “Không có, nó

rất ngoan. Ta thấy khí trời không tệ, nên bảo Thập Nhị đưa ta ra ngoài.”

“À, vậy là tốt rồi.” Diệp Lạc thở nhẹ một hơi: “May mắn nó còn nhỏ,

biết là ép buộc nương nó thì lúc đi ra sẽ không có ngày lành.”

Phó Thanh Nguyệt nhìn Quân Hoằng một cái, giật nhẹ vạt áo nàng:

“Ngươi và Hoàng Thượng đang nói chuyện, ta sẽ không quấy rầy.”

“Được, ngươi muốn đi đâu, có cần ta đi cùng không?”

“Không có việc gì đâu. Ta đi dạo trong viện một chút, Thập Nhị đi theo

ta là được rồi.”

“Vậy ngươi cẩn thận một chút, buổi trưa ăn cơm ta đi tìm ngươi.”

Phó Thanh Nguyệt gật đầu, lại thi lễ với Quân Hoằng rồi mới lui xuống,

lúc Diệp Thập Nhị đi còn lo lắng nhìn Diệp Lạc một cái: “Công tử, có cần
ta đi gọi Thập Tứ, Thập Ngũ đến không? Hai người bọn họ không biết chạy
đi rồi, lại để ngươi một mình ở đây.”

“Không cần, ngươi đi với Thanh Nguyệt là được rồi.”

Diệp Thập Nhị lúc này mới cẩn thận đi ra.

Lúc Diệp Lạc và Phó Thanh Nguyệt nói chuyện, Quân Hoằng đứng một

bên không rên một tiếng, chờ Phó Thanh Nguyệt đi rồi, hắn mới nói một
câu: “Ngươi thật tốt với nàng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.