NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 571

giờ giao cho người khác, sẽ có khả năng bỏ dở nửa chừng. Hơn nữa ngài
mới đang cơ, rất cần bồi dưỡng thế lực của mình, việc mở khoa cử chọn lựa
nhân tài nhất định phải làm. Bởi vậy chức Lễ Bộ Thị Lang ta cũng không
thể trả.”

“Không được, thân thể của ngươi làm sao chịu được nhiều việc như

vậy?” Quân Hoằng quả quyết cự tuyệt: “Ta đã hỏi thái y rồi, hắn bảo ngươi
cần tĩnh dưỡng nhiều năm.”

Dịch Kinh Hồng cuối cùng đã hiểu, âm thầm thở dài, người ốm đau cần

tĩnh dưỡng nhiều năm là công tử ở Diệp phủ, chứ không phải tiểu thư trước
mắt đang vui vẻ cãi nhau với Hoàng Thượng.

Chỉ tiếc là, không biết bao giờ Hoàng Đế Bệ Hạ mới biết rõ chân tướng.

“Dịch Kinh Hồng, ngươi nói đi, bây giờ có phải lúc cần ta xuất lực

không?” Diệp Lạc không thể khai thông cho Quân Hoằng, lập tức chuyển
sang Dịch Kinh Hồng.

Đáng thương cho Dịch Kinh Hồng, trước mặt đều là chủ tử, nói thế nào

cũng là sai.

Cẩn thận suy nghĩ một phen, hắn nói với Quân Hoằng: “Hoàng Thượng,

không bằng để Diệp đại nhân tạm thời đảm nhiệm, chờ xong việc khoa cử
thì bàn lại sau?”

“Không được, ý Trẫm đã quyết.”

“Quân Hoằng, ta đã nói với ngươi là không sao mà.”

“Thái y bảo có thì là có, ngươi cũng không phải thái y.”

Diệp Lạc thở hổn hển, xoay người đi: “Không cho ta quản thì ta không

quản nữa, ta đi về nhà đi ăn rồi chờ chết.” Nàng có thể làm gì được, có việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.