NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 572

mà không nói nên lời, cảm giác này thực sự rất nghẹn khuất.

Quân Hoằng cũng tức giận, nhìn bóng dáng Diệp Lạc hôuf lâu không

nói gì.

Chờ Diệp Lạc đi rồi, Dịch Kinh Hồng mới nhẹ giọng nói: “Hoàng

Thượng, sinh mệnh đều có hạn, cho nên trong thời gian có hạn này, mọi
người mới phải cố gắng sống cho phong phú có giá trị. Có lẽ đối với Diệp
đại nhân mà nói, tĩnh dưỡng không làm gì mà kéo dài mạng sống thì cũng
không bằng oanh oanh liệt liệt mấy năm. Hắn cũng có mục tiêu và lý tưởng
của hắn, không thể chỉ vì thân thể của hắn, liền tước đoạt quyền theo đuổi
giấc mơ của hắn được.”

Quân Hoằng nắm chặt tay, sao hắn có thể không biết, hắn tận mắt chứng

kiến nghị lực phi thường của Diệp Tri khi cùng hắn lâm vào khốn cảnh, và
những lần hắn tính kế. Nhưng hắn vẫn luyến tiếc.

Mỗi lần nghĩ đến Diệp Tri có khả năng sẽ rời đi, hắn đã cảm thấy không

rét mà run. Thân là Quân Vương, hoặc lúc còn là Thái Tử, hắn đã biết ở chỗ
cao thì nhất định sẽ cô độc, nhưng là nếu có Diệp Tri ở đây, hắn sẽ cảm
thấy, cô độc như vậy cũng không sao.

“Kinh Hồng, ngươi đi xuống đi, Trẫm còn muốn suy nghĩ.”

Dịch Kinh Hồng đi một đoạn quay đầu lại, thấy Quân Hoằng đang cúi

đầu trầm ngâm, bỗng có chút suy nghĩ phức tạp.

Ban đêm khi Phong Gian Ảnh đang ngủ ngon thì bị người ta đấm cho

một phát mà tỉnh.

“Này, Nhiều Não Quái, ngươi bị sao đấy?” Hắn xoa trán quát lên.

“Uống rượu với ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.