là hắn đi giao tin tức, vì sao hôm nay lại muốn nàng tự đến đây.
Quân Hoằng đã quay người lại, hai mắt sáng ngời nhìn nàng.
“Không có việc gì chứ?” Diệp Lạc hỏi hắn.
Hắn cười cười lắc đầu, bộ dạng muốn nói lại thôi.
“Ngươi muốn nói cái gì?”
Quân Hoằng rốt cục không nhịn được: “Diệp Tri, ta cũng muốn ôm
ngươi một cái.”
“…….”
“Ngươi có thể cho một nữ tử thanh lâu ôm, vì sao không cho ta ôm, ta
cũng sẽ không làm gì ngươi.”
Diệp Lạc đứng dậy, sau đó nhanh chóng phi ra cửa: “Vi Kỳ, chủ tử nhà
ngươi bị sốt, ngươi đến đưa hắn về đi.”