NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 61

muội không?”

Hắn hàng năm ở nhà nghỉ dưỡng cũng không có nghĩa là hắn không biết

nhìn đời. Một Thiên Tử đối với một tiểu tử không lập công lao gì lại dùng
lễ ngộ đến vậy, quả thực có thể nói là dung túng.

Hiển nhiên, huynh trưởng chỉ có chút mệt mỏi chứ không quá nghiêm

trọng, Diệp Lạc mới yên lòng, tiện thể tựa vào trên vai hắn, “Ca ca, tốt xấu
gì gia gia cũng là lão sư của Hoàng Thượng, chiếu cố một chút cũng là
chuyện thường tình. Ô! Huynh không biết lúc huynh đi thi, muội rất lo lắng,
rốt cục huynh đã trở về, muội có thể an tâm ngủ.”

Vừa nói xong, Diệp Tri liền cảm thấy bả vai hơi nặng, hắn hô một tiếng,

“Tang Du.”

Một bóng dáng màu xanh xuất hiện trong nháy mắt, lập tức ôm lấy Diệp

Lạc.

“Đưa muội ấy lên trên giường nằm đi,” Diệp Tri hơi hơi thở dài.

Đau lòng nhìn vết đen tím dưới đáy mắt muội muội, Diệp Tri ngồi

xuống bên giường, “Lạc Lạc, nếu muội có một huynh trưởng khỏe mạnh thì
tốt biết bao nhiêu!”

“Đại công tử, ngài không cần lo lắng cho tiểu thư, tiểu thư nhà chúng ta

khiến cho rất nhiều nam tử đều mặc cảm, nàng sẽ tự chăm sóc chính mình.”
Tang Du an ủi hắn.

Diệp Tri lắc đầu, “Muội ấy sẽ chăm sóc mình rất khá, nhưng sẽ rất vất

vả. Lạc Lạc nhà chúng ta nên được hưởng phúc từ nhỏ.” Hắn ngẩng đầu
lên, “Tang Du, ngươi nói về sau vị hôn phu của muội ấy sẽ là kiểu người
gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.