NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 616

Vô Nhai không động, Diệp Lạc nhìn hắn, thở dài: “Đi xuống đi.”

Vô Nhai lắc đầu: “Tiểu thư?” Có rất nhiều lời muốn nói, nhưng hắn

không biết, nên nói cái gì.

Diệp Lạc lại như đã hiểu tất cả, trên mặt nàng có ý cười nhợt nhạt: “Cám

ơn ngươi, nhưng là không phải chuyện gì cũng có thể thay thế, ta không
muốn mọi chuyện bi ai hơn, mời ngươi đi xuống đi.”

Tay Vô Nhai nắm kiếm run run, đầu ngón tay trắng bệch, lạnh lẽo,

nhưng hắn vẫn không động: “Xin lỗi, tiểu thư, ta không thể xuống.”

Tiểu thư, tuyệt đối không thể giao ngươi cho người khác, tuyệt đối

không thể.

Mặt trời rốt cục chìm hẳn về phía tây, ngay cả chút ánh nắng cuối cùng

cũng tắt.

Theo tia nắng cuối cùng biến mất, Diệp Tri cũng ngã xuống, hai mắt

nhắm lại.

“Công tử!”

“Ca!” Một tiếng kêu sắc bén, bóng hồng như điện, bắn về phía Diệp Tri.

“Ca ca!” Diệp Lạc nhìn Diệp Tri nhắm chặt hai mắt, khủng hoảng như

trời đất sụp xuống: “Ca ca, đừng làm muội sợ.”

Phong Gian Ảnh và Giản Phàm đã chạy tới, hai người bắt mạch xong,

vẻ mặt trầm trọng nhìn nhau, rồi một người đỡ Diệp Lạc đậy, người còn lại
ôm Diệp Tri vội vàng đi vào phủ.

“Hoàng Thượng!” Vi Kỳ cũng hết hồn nhảy theo Quân Hoằng từ lầu hai

xuống, nhưng Quân Hoằng không nghe thấy, chạy như điên đến Diệp phủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.