NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 650

lại không thừa nhận hoặc nộp bù, cho dì đã từ chức hay chuyển đi nơi khác,
Dịch Kinh Hồng đều không lưu tình tra bằng được.

Nói thật thì, lúc Phong Gian Ảnh nhận được tin tức, cũng giật mình

sửng sốt hồi lâu, hắn làm thế nào cũng không tin được người có thủ đoạn
mạnh mẽ như vậy là Nhiều Não Quái.

Diệp Lạc lại không thấy ngạc nhiên. Kinh Hồng luôn có ý tưởng, nhưng

do luôn đi theo nàng, ít khi cần tự mình động thủ. Nhưng một người từng
trải qua nhiều khổ cực như Kinh Hồng, làm sao có thể là thư sinh dịu dàng
chứ?

Hôm sau, Dịch Kinh Hồng vào triều, chất vấn Thừa Tướng Lương

Lược: “Lương Thừa Tướng, lần này áp giải về kinh bảy mươi quan viên lớn
nhỏ, trong đó môn sinh của ngài có hai mươi ba người, xin hỏi lúc trước
ngài thật sự không biết gì sao?”

Lương Lược mở to hai mắt: “Môn sinh của lão phu ở khắp thiên hạ, việc

nhỏ nhoi của mấy châu quận này, làm sao mà biết rõ được.”

Dịch Kinh Hồng cười lạnh: “Việc quốc khố là việc nhỏ, thì việc gì lớn

chứ! Hoàng Thượng!” Hắn chắp tay về phía Quân Hoằng: “Thừa Tướng
đứng đầu chúng quan, việc quốc khố trống rỗng, Thừa Tướng cũng có tội
không giám sát chu toàn.”

“Ngươi là một Kinh Thành Phủ Doãn nho nhỏ, lại dám chỉ trích bổn

tướng, Hoàng Thượng, xin ngài làm chủ cho lão thần.”

Dịch Kinh Hồng cũng hành lễ với Quân Hoằng, nói: “Hoàng Thượng, vi

thần còn có việc muốn khải tấu, có liên quan tới Lương tướng.”

Quân Hoằng giương mắt, an ủi Lương Lược hai câu: “Thừa Tướng an

tâm đi, trước nghe xem Dịch Kinh Hồng còn có gì muốn nói, nếu là hồ
ngôn loạn ngữ, Trẫm tất nhiên sẽ chủ trì công đạo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.