NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 656

Diệp Lạc gõ bàn hai cái, cười nói: “Kinh Hồng, làm tốt lắm!”

Dịch Kinh Hồng hai mắt sáng ngời: “Công tử?”

Diệp Lạc cười: “Yên tâm đi, tạm thời nhẫn hai ngày đã, đã chủ động ra

chiêu, cũng phải lấy tĩnh chế động, hậu phát chế nhân, hiện tại người không
ngồi im được, là Lương Lược kìa. Ngươi trở về, bảo Quân Hoằng giám thị
phủ Hoàng Tử và phủ Thừa Tướng ngày đêm, cả phủ của Trương Đài Minh
nữa.”

“Dạ.”

“Phong Gian, ngươi bảo Tang Du điều động phủ binh, âm thầm tăng

thêm thủ vệ cho Hoàng Cung. Đồng thời, ngươi dẫn theo ám vệ canh giữ
xung quanh cửa thành, người đi ra khỏi kinh vào ban đêm trừ người có lệnh
bài của Hoàng Thượng ra, còn lại đều phải điều tra rõ hướng đi.”

“Dạ.”

Diệp Lạc vừa lòng xoa cằm “Bẹp!” hôn lên trán Thiên Hạ một chút.

Tiểu tử kia chép chép miệng, tiếp tục ngủ say.

“Công tử, lúc trẻ con ngủ không thể hôn trộm.”

“Ta không hôn trộm, ta hôn quang minh chính đại.” Diệp Lạc nói năng

hùng hồn đầy lý lẽ, Phong Gian Ảnh và Dịch Kinh Hồng không còn gì để
nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.