NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 694

Diệp Lạc giơ một ngón tay lên, tỏ ý đừng nói gì, Quân Hoằng gật đầu,

bước nhẹ nhàng hơn.

Diệp Lạc lại cúi đầu, nhẹ nhàng vỗ Thiên Hạ, thằng nhóc đó híp mắt

hưởng thụ. Chẳng bao lâu, nó đã ngủ say, Diệp Lạc đặt nó vào phòng, rồi
mới đi ra ngoài.

“Sao Thiên Hạ cứ ngủ suốt thế?” Quân Hoằng thấy, lần nào hắn đến

Diệp Thiên Hạ cũng ngủ.

Diệp Lạc liếc hắn: “Trẻ con mà, cứ ăn ngủ, ngủ ăn, không ngủ thì nó

làm gì, thức cũng chỉ ép buộc người khác thôi.”

“Ta nghĩ xong rồi.” Quân Hoằng nói.

“Nghĩ cái gì cơ?” Vừa nói xong, Diệp Lạc đã phản ứng lại, nàng nháy

mắt mấy cái: “Ngươi nghĩ xong rồi?”

Quân Hoằng gật đầu, nhìn bốn phía: “Bọn Vi Kỳ ở bên ngoài, ngươi có

thể bảo người của ngươi đi ra ngoài trước không?”

Hóa ra người này còn biết cái gì gọi là ngượng ngùng à? Diệp Lạc ho

một tiếng, nghiêng đầu, phất tay: “Đi xuống đi.”

Có tiếng y phục bay trong gió rất nhẹ, Diệp Lạc nghe một lát, rồi mới

nói: “Được rồi, có gì thì ngươi nói đi.”

Quân Hoằng hít sâu một hơi: “Mấy ngày nay ta đều xem.”

Xem cái gì? Diệp Lạc nháy mắt mấy cái.

Quân Hoằng nhìn nàng, khuôn mặt tuấn tú đỏ lên: “Ta xem mấy thứ đó,

ta không có phản ứng với nam nhân.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.