NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 696

Quân Hoằng ôm nàng chặt hơn một chút: “Ta cũng sẽ không. Nam nhân

hay nữ nhân khác ta đều không cần.”

Im lặng một lát, Diệp Lạc mới mở miệng: “Quân Hoằng, ngươi là

Vương, ta là Tướng. Ngươi có từng nghĩ tới, cho dù ta đồng ý thì dân chúng
trong thiên hạ sẽ thế nào không?”

Quân Hoằng cúi đầu: “Ta đã nghĩ tới rồi, ta sẽ cố gắng xây dựng giang

sơn này. Chỉ cần có thể quốc thái dân an, thì dù tình cảm cá nhân của ta có
chút tỳ vết, cũng sẽ không ảnh hưởng tới việc ta làm một Đế Vương có
trách nhiệm. Cho dù có người chê, ta cũng có thể dùng chiến tích này để
khiến bọn họ phục. Xét cho đến cùng, chỉ cần ta làm cho dân chúng thật sự
yên ổn và giàu có, thì thế lực phản đối sẽ không có không gian phát triển
nữa. Về phần con cháu, hai năm sau, ta định đợi hết kì hạn không tuyển tú,
ta sẽ hạ chiếu, triệu con cháu đến tuổi trong dòng họ tiến cung, giao cho
Thái Sư dạy dỗ. Năm năm sau, để Hàn Lâm Viện và Lễ Bộ kiểm tra, ta sẽ
chọn ra người ưu tú, tài đức vẹn toàn nhất, phong làm Thái Tử, truyền lại
giang sơn của Sùng Hưng vương triều. Ta không thẹn với xã tắc thiên hạ,
cũng không thẹn với bản thân. Diệp Tri, ta đã nghĩ xong rồi, ngươi đừng
lo.”

Diệp Lạc ở trong lòng hắn, nghe tiếng tim đập theo quy luật của hắn, sau

đó, nhắm hai mắt lại.

Quân Hoằng, người có thể nhận được tình yêu của ngươi, thật sự là đã tu

luyện mấy đời.

Trong lòng Quân Hoằng vốn đang tràn ngập lo lắng, giờ phút này chỉ

thấy mỗi một tấc da thịt trên người, đều đang cười vui sướng và ngọt ngào.

Hắn dựa vào đỉnh đầu Diệp Lạc, khóe mắt hơi ướt: “Diệp Tri, ngươi sẽ

đồng ý với ta, đúng không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.