NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 7

Nàng tự cho chính mình một cơ hội, mặc kệ là thất tín hay bội nghĩa,

nàng cũng muốn một lần tùy theo ý mình.

Có điều, hắn cuối cùng, vẫn không tới.

Nàng biết, hắn không chỉ là sư huynh của nàng, hắn còn là Hoa Gian

quốc một chữ Tịnh Kiên Vương. Năm ấy tiểu hoàng đế Hoa Gian quốc chỉ
có 11 tuổi, hắn sao có buông bỏ tất cả để cùng nàng đi tới chân trời góc bể?

Lý trí có thể hiểu được, nhưng trong lòng lại không tránh khỏi thương

tâm. Giữa tình và nghĩa, nàng sẽ phải bỏ lại một thứ.

Hít một hơi thật sâu, nàng mỉm cười lạnh nhạt, tuyệt nhiên xoay người,

sải bước đi xuống núi.

Kỳ thật, nàng sớm đã biết, nàng không có khả năng bỏ mặc Diệp gia mà

đi theo hắn, nàng chẳng qua chỉ muốn thử tiếp cận cảm giác hạnh phúc. Chỉ
đáng tiếc, ông trời đã giúp nàng lựa chọn.

Nàng đã theo đuổi tâm nguyện chính mình, không để tâm, chỉ tuỳ hứng.

Đã có cố gắng nên sau này nàng cũng không còn gì để tiếc nuối.

Từ nay về sau, chỉ có Diệp Tri, không có Diệp Lạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.