NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 717

Mấy tướng lĩnh cấp bậc hơi cao một chút ở xung quanh cũng đã nhận ra

điều không thích hợp. Tất cả nhìn nhau, đều lộ ra vẻ khó tin.

Liễu Nhất Đao của Tiên Phong Doanh nói nhỏ bên tai Phó thống lĩnh

Khương Tán: “Thống lĩnh có vấn đề rồi. Chúng ta có nên hỗ trợ không?”

Khương Tán chần chờ: “Lấy nhiều địch ít, đến lúc đó mặt mũi của thống

lĩnh sẽ thế nào?”

“Nhưng có vẻ thống lĩnh đã cố hết sức rồi.”

Đột nhiên Quân Hối đẩy Liễu Nhất Đao một cái: “Đi, bắt Diệp Tri lại

cho ta.”

Liễu Nhất Đao mừng thầm, vừa hay nhân dịp này nhảy vào vòng chiến,

dù sao đến lúc đó có thể bảo là bị Lục vương gia đẩy ra. Hắn lấy loan đao, ở
giữa không trung rút đao ra, tạo thành một đường sáng cong cong.

Diệp Lạc liếc qua, trong lòng cười lạnh, loan đao à?

Loan đao giương lên cao rồi đánh xuống, Diệp Lạc cũng không trốn,

một kiếm đâm tới chỗ Tào Võ, tay kia thì đổi chắn thành đoạt. Không ai
biết vì sao, chỉ biết sau khi Liễu Nhất Đao rơi xuống đất thì loan đao trong
tay hắn đã rơi vào tay Diệp Lạc.

“Biến!” Diệp Lạc khẽ quát một tiếng, đá một cước vào mông Liễu Nhất

Đao, còn nàng thì mượn lực của cú đá mà đổi hướng nhảy, dùng góc độ
khác xoay sang phía sau Tào Võ. Tay trái dùng loan đao chặn kiếm hắn, tay
phải cầm kiếm kề lên cổ hắn.

Sắc mặt Tào Võ lụi bại, kiếm rơi xuống đất.

Diệp Lạc thu đao kiếm lại, ném loan đao nặng trịch cho Liễu Nhất Đao:

“Ta đã nói rồi, người ta muốn tìm, không phải các ngươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.