NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 742

tình cảm, cũng đặt nhầm tình cảm rồi. Nếu Diệp Tướng có thể hiểu được
nguyên do, giúp Hoàng Thượng đi ra khỏi đám sương mù này thì nô tài vô
cùng cảm kích.”

Dừng một chút, Diệp Lạc ngồi xuống, nhìn Chiêm Xuân: “Chiêm Xuân,

ngươi là người lớn lên cùng Hoàng Thượng. Ở trong lòng hắn, có lẽ ngươi
càng thân thuộc với hắn hơn phụ hoàng mẫu hậu hắn, đúng không?”

“Dạ, đây là vinh hạnh của nô tài.”

“Ngươi tìm ta, là vì ngôn quan đã đạp tới cửa ngự thư phòng, tấu

chương buộc tội ta chất thành núi rồi, đúng không?”

Chiêm Xuân cả kinh: “Tin tức của Diệp tướng thực linh thông.”

Diệp Lạc đứng dậy, nhìn xuống hắn: “Vì lưng hắn đã phải gánh áp lực

nặng nề như vậy, người được hắn tín nhiệm thì sao có thể làm tăng thêm
gánh nặng của hắn chứ? Chiêm Xuân. Nếu ngươi lớn lên cùng hắn, sẽ càng
hiểu hắn, tâm tính Quân Hoằng cứng cỏi như vậy, việc hắn đã kiên trò thì sẽ
không dễ dàng buông tha. Còn về tình cảm, vì chưa bao giờ trải qua, nên
càng chân thành và cố chấp hơn. Cho dù hắn có tình cảm sai trái với ta, ta
có thể cự tuyệt, nhưng không thể ép buộc hay can thiệp vào tình cảm của
hắn. Ngươi biết không? Nếu hôm nay ta đồng ý với ngươi thì Quân Hoằng
sẽ tổn thương đến mức nào chứ. Trong lúc hắn yếu ớt nhất, cần giúp đỡ
nhất, thì chúng ta lại giẫm hắn một phát.”

Chiêm Xuân nắm chặt nắm đấm, những lời đã chuẩn bị tốt cũng không

nói ra được.

Diệp Lạc xoay người rời đi: “Sau này, người rút kiếm sau lưng hắn,

không thể là ngươi và ta.”

Diệp Lạc về nhà, cũng thật sự ôm Thiên Hạ mặc kệ chuyện bên ngoài.

Thiên Hạ đã có thể đi tới đi lui trên cái đệm, lăn lộn trên người cô cô nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.