NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 740

Thiên Hạ sao?” Có lẽ vì trong lòng có rất chuyện, tính tình Diệp Lạc không
tốt lắm, đương nhiên, giọng nói cũng không tốt hơn tý nào.

Quân Hoằng đứng dậy, cất tư liệu trước mặt nàng đi, sau đó, từ sau bàn,

đi đến trước mặt nàng: “Diệp Tri, ngươi đi nghỉ ngơi đi.”

Diệp Lạc đứng im không nhúc nhích.

Quân Hoằng ấn vai nàng: “Diệp Tri, ta biết đây không phải thời cơ tốt,

nên ta sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy. Việc này ta sẽ xử lý.
Ngươi cần phải nghỉ ngơi, ta cho ngươi năm ngày, ngươi nghỉ ngơi đi.
Ngươi yên tâm, ta biết nên làm gì.”

“Quân Hoằng, ta không sao.”

“Nghỉ ngơi đầy đủ, mới có thể đi tiếp được, Diệp Tri, đừng để ta lo

lắng.”

Nàng làm cái gì mà khiến hắn lo lắng chứ? Diệp Lạc muốn phản bác,

nhưng nhìn thấy mặt mình in trên mắt Quân Hoằng, nàng gật đầu, nở nụ
cười: “Được, giao cho ngươi.”

Quân Hoằng, đây không phải mối nguy hiểm bình thường. Lời đồn đãi

mạnh như hổ, ngay cả nàng còn phải cố sức ứng phó, nàng muốn xem xem,
Quân Hoằng sẽ làm thế nào.

Cho nên nàng vươn vai: “Ta về nhà ôm Thiên Hạ đây.”

“Diệp Tri.“ Quân Hoằng gọi nàng lại: “Mấy ngày nay ta sẽ không đến

Diệp phủ, nếu, nếu ngươi có việc thì sai người báo cho ta biết.”

“Được!” Trong lúc lời đồn đãi đang xôn xao, nếu Quân Hoằng còn dám

tự gây họa thì nàng thực sự bội phục hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.