NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 768

Giản Phàm nói với nàng, dựa theo chẩn đoán của hắn thì Tô Uyển Nhi

đã có thể tỉnh lại nhiều ngày rồi.

Diệp Lạc chống cằm, nhìn chằm chằm mặt bàn, không biết đang nghĩ gì

mà Giản Phàm gọi nàng mấy câu nàng đều không trả lời, Giản Phàm nhịn
không được gõ gõ bàn: “Tiểu thư?”

“Hả?” Diệp Lạc hoàn hồn, hỏi một câu: “Giản Phàm, Tô Uyển Nhi thực

sự mất trong sạch sao?” Vấn đề này nàng vẫn luôn không nhắc tới, có lẽ là
trong tiềm thức, nàng thực sự không hy vọng một nữ tử tốt đẹp như vậy, lại
vì những âm mưu này mà mất đi thứ trân quý nhất.

Giản Phàm gật gật đầu.

Diệp Lạc trầm mặc, rất lâu, nàng nhẹ nhàng thở dài một hơi: “Tính kế,

thực sự có thể bất chấp thủ đoạn như thế sao?”

“Tiểu thư, kế sở dĩ được gọi là kế, là do có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi

tệ nào đạt được mục đích.”

Diệp Lạc cười khổ một chút: “Ta hiểu, nhưng việc của Tô Uyển Nhi,

chung quy ta cũng khó trốn được liên quan. Ngày mai ta muốn đến Tô phủ
một chút.”

“Tiểu thư, ngươi tạm thời đừng đi.” Giản Phàm nhíu mày: “Tô lão nhân

kia quả thực không thể nói lý mà, già rồi hồ đồ.” Mỗi ngày nhìn sắc mặt của
ông già kia, hắn rất bực bội. Thủ đoạn vụng về như vậy, người sáng suốt
đều nhìn ra lỗ hổng. Vậy mà tên Tô Thành kia lại không thèm suy nghĩ, cứ
cắn chặt lấy tiểu thư nhà hắn không buông. Lúc trước hắn còn thấy Tô
Thành này không tệ, lúc ở Hàn Lâm Viện còn chiếu cố cho tiểu thư nhà
hắn, bây giờ xem ra, lúc trước mình bị mù rồi.

Diệp Lạc lắc lắc đầu: “Ngươi thật sự nghĩ là Tô Đại Học Sĩ không phát

hiện ra vấn đề sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.