NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 773

“Chỉ như vậy cũng đòi kêu mỹ nữ hả?” Hiển nhiên Quân Hoằng không

cho là đúng: “Nhàm chán.”

Nhưng việc khiến Quân Hoằng tức giận còn chưa hết, mấy ngày sau,

Diệp phủ có một vị khách không mời mà đến.

“Yên Nhiên?” Diệp Lạc vào chính sảnh thì thấy một thân ảnh xinh đẹp,

chính là quận chúa Quân Hồng Tụ.

“Công tử!” Quân Hồng Tụ bước nhanh tới đón.

“Yên Nhiên, ngươi sao có thể đến đây? Ta nghĩ là…….” Vẻ mặt Diệp

Lạc phức tạp, nàng nghĩ là nàng nói cho Quân Hồng Tụ chân tướng, thì chỉ
có hai kết quả. Một là Quân Hồng Tụ hận nàng giấu diếm khiến nàng ấy
trao nhầm tình cảm, đem bí mật của nàng công bố thiên hạ; Hai là Quân
Hồng Tụ có thể lý giải nỗi khổ của nàng, yên lặng rời đi, sau đó suốt đời
không gặp lại. Từ lúc Quân Hồng Tụ rời đi, nàng cứ nghĩ nàng ấy đã lựa
chọn loại thứ hai. Nhưng hôm nay, Quân Hồng Tụ lại xuất hiện trước mặt
nàng, hơn nữa còn cười rất thoải mái.

Quân Hồng Tụ tiến lên, ôm chặt lấy nàng, thân thể Diệp Lạc trong nháy

mắt cứng ngắc, nhưng rất nhanh lại trầm tĩnh lại: “Yên Nhiên, ngươi làm
sao vậy?”

Miệng Quân Hồng Tụ ghé sát bên tai nàng, nhẹ giọng nói: “Công tử, để

ta ở cạnh ngươi, học cách quên ngươi đi! Để ta có thói quen, coi ngươi là tỷ
tỷ đi. Con đường của ngươi vất vả như vậy. Công tử, ta đến giúp ngươi,
được không?”

Nàng đã nghĩ rất lâu, ban đầu, khi nàng thương tâm tuyệt vọng về nhà,

khi cha hỏi nàng nguyên nhân, nàng thực sự muốn không hề cố kỵ mà nói
tất cả. Nhưng lời đến bên miệng, nàng lại nghĩ tới, trong lúc nàng cô độc
nhất, bất lực nhất, lạnh lẽo nhất, là công tử mang tới sự quan tâm và ấm áp
cho nàng. Kỳ thật công tử chưa từng ám chỉ hay biểu đạt bất cứ điều gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.