NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 771

Quân Hoằng hơi chần chờ, nhưng vẫn nói ra: “Ta luôn thấy nước mắt

của Tô Uyển Nhi rất quen thuộc.”

“Quen thuộc hả?”

Quân Hoằng gật gật đầu: “Như lúc trước đám phi tử của Phụ Hoàng

diễn trò để tranh thủ tình cảm. Nước mắt là thật, nhưng bi thương lại rất
giả.” Tự giễu cười cười: “Cũng có lẽ là ta đã thấy quá nhiều vẻ mặt đó của
nữ tử, cho nên từ trong lòng luôn thấy không thể tin tưởng.”

“Hoàng Thượng, ý ngài là ngài thấy nước mắt của nữ tử thì đều hoài

nghi hả?” Giản Phàm cũng chen vào.

Quân Hoằng đáp: “Có lẽ đây là bi ai của người lớn lên trong cung đi.”

Giản Phàm còn muốn hỏi tiếp, nhưng lại bị Diệp Lạc véo một cái bên

hông, phải hít một ngụm khí lạnh.

Quân Hoằng không biết hai người xảy ra việc gì, chỉ tiếp tục nói ra suy

nghĩ của mình: “Tô Uyển Nhi có vẻ là đang ám chỉ Diệp Tri có liên quan
tới việc này, bằng không sao nàng ta có thể vừa thấy Diệp Tri thì cảm xúc
lại khác thường như vậy. Nàng ta là nữ nhi của Đại Học Sĩ, có gì mà chưa
nhìn thấy, huống chi nàng ta gặp người khác thì không có vấn đề gì, chỉ
riêng gặp Diệp Tri lại thay đổi bộ dạng?”

Diệp Lạc cũng dừng bước, nàng biết việc mất trinh tiết đối với một nữ

tử mà nói thì thê thảm thế nào, cho nên lúc nàng vào phòng Tô Uyển Nhi,
đã bị cảm giác tội lỗi và bi thương bao phủ, căn bản không thể cẩn thận đi
quan sát điều này. Lúc này nghe Quân Hoằng nói, mới thấy có chỗ cần lưu
ý.

“Ý ngươi là, nàng ấy cố ý không thừa nhận cũng không phủ nhận, như

vậy thì ta không thể tẩy sạch hiềm nghi. Một khi tương lai chứng minh
được là không phải ta, nàng cũng có thể chối bỏ trách nhiệm?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.