NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 887

Phong Phi Tự nhìn bọn họ, trong mắt có chút phức tạp: “Nếu ta có thể

cứu Diệp Tinh Dương thì sao?”

“Huynh nói cái gì?” Diệp Lạc thất thanh nói: “Huynh có thể cứu Tinh

Dương à?”

“Đúng vậy, ta cứu Diệp Tinh Dương, điều kiện là muội đi theo ta.”

“Không được!” Tay Quân Hoằng căng thẳng, giữ chặt tay Diệp Lạc hơn.

Diệp Lạc im lặng, ánh mắt nhìn về phía Diệp Tinh Dương. Nàng không

muốn đi, nhưng, nếu là vì Tinh Dương thì sao? Có thể để Tinh Dương sống
lại, thì đó đúng là sự dụ hoặc quá lớn!

“Tiểu thư, chúng ta cùng đi đi, không cần xen vào thị phi nơi này nữa.

Chúng ta lại cùng nhau đi khắp giang hồ, giống như lúc trước, được
không?” Vô Nhai khẩn thiết nhìn nàng. Hắn biết, đối đầu với Vương gia,
cũng là chuyện dày vò. Thế lực của Quân Hoằng cũng đã ra hồn, mà bây
giờ chính là lúc nàng rút lui.

“Vô Nhai!” Diệp Lạc nhẹ nhàng thở dài: “Không bao giờ có thể như lúc

trước được nữa. Năm trăm phủ binh của ta, quân đội của chúng ta, còn cả
Thiết Diện của các ngươi, Quân Phi Tự. Ở giữa có nhiều sinh mạng, máu và
nước mắt như vậy, lại sao có thể như lúc trước được nữa!”

Lòng của nàng đột nhiên bình tĩnh lại: “Sư huynh, ngươi định cứu Tinh

Dương kiêir gì? Chỉ còn lại một hơi thở cuối cùng thôi.”

Trên mặt Phong Phi Tự chậm rãi hiện ra vẻ tươi cười: “Trong tay ta có

Ngọc Hoàn hồn, trong cơ thể Quân Hoằng có Hỏa phượng hoa, chỉ cần còn
một hơi, là có thể cứu hắn.”

Diệp Lạc nhìn Quân Hoằng một cái: “Tin tức của Hoa Gian quốc quả

nhiên linh thông. Giản Phàm, ngươi thấy sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.