NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 886

dưới tình huống này. Nàng xoay người lại, bình tĩnh nhìn Quân Hoằng.

Vị đế vương trẻ tuổi này, đã ngày càng trưởng thành hơn, đã dần bày ra

sự sắc bén, phong phạm chính nhân quân tử. Nhưng khi đối diện với nàng
thì vẫn đơn thuần như trước, vẫn hoàn toàn tin tưởng và yêu nàng.

Phần tình cảm này trong suốt tinh thuần, không nhiễm chút bụi bặm, dù

với thân phận địa vị của hắn, thật sự là đáng quý.

“Diệp Tri là ca ca ta. Ta là Diệp Lạc.” Nàng nâng tay lên, cởi dây buộc

tóc, một đầu tóc đen rơi xuống: “Từ đầu tới đuôi, đều là ta.”

Quân Hoằng há miệng, lúng ta lúng túng không nói thành lời: “Ngươi,

ngươi…….”

“Ta thật sự là nữ nhân.”

Doanh trại đã bị Diệp Lạc đánh hỏng. Binh lính đi tuần, và cả thị vệ của

Quân Hoằng đều trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này. Thừa tướng văn
võ song toàn, tài hoa vô song trong cảm nhận của bọn họ, lại là một nữ
nhân sao!

Khương Võ ngã ngồi trên mặt đất, nửa ngày không đứng dậy được.

Quân Hoằng phản ứng lại rất nhanh, hắn đi về phía trước vài bước, một

tay giữ lấy Diệp Lạc: “Cho dù là nữ nhân, ngươi cũng không thể đi theo
hắn.” Là nam hay là nữ, không quan trọng, quan trọng là người ở trước mặt
này.

Diệp Lạc có chút muốn khóc, lần này, không phải vì bi thương: “Được,

ta không đi.”

Nàng nhìn Phong Phi Tự, lắc đầu: “Ta không đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.