NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 893

Diệp Lạc nhìn ngọn lửa đang cháy, xung quanh rất im lặng, giống như

cả thế gian chỉ có mình nàng.

Năm đó khi xuống núi, sư phụ từng nói, các đệ tử sau khi xuống núi, thì

cả đời không thể về Thương Vụ Môn nữa. Trừ phi ông bằng lòng gặp, nếu
không thì không được về.

Dù Ngọc Hoàn hồn có tác dụng khởi tử hoàn sinh, nhưng người được

cứu phải còn hơi thở cuối cùng. Lúc ấy sư huynh nghĩ là nàng gặp nạn,
không dám trì hoãn nhiều, nên cứ xông vào Thương Vụ Môn.

Ngọc Hoàn hồn Quốc Chủ Hoa Gian Quốc năm sư huynh lên núi đưa

cho sư phụ, để sư phụ tậm tâm dạy bảo sư huynh. Vẫn luôn được sư phụ để
trong phòng ngủ.

Sư huynh tự tiện xông vào, đã động chạm tới cơ quan trong đó, vô cùng

nguy hiểm. Nếu không phải sư phụ giải cứu kịp thời, chỉ sợ hắn đã gặp bất
trắc rồi.

Dù vậy, hắn vẫn bị trọng thương, sau khi lấy được Ngọc hoàn hồn, thì

lập tức chạy về Phụng Định. Cho đến khi vào Thành Phụng Định, trông
thấy Quân Hoằng, mới biết là nàng còn sống.

Vô Nhai nói, lúc ấy sư huynh vui quá mà khóc, nói là sau trận kinh hãi

này, hắn mới biết rõ thứ gì không thể mất đi.

Vô Nhai còn nói, không phải là sư huynh cố ý dùng việc này làm khó

nàng. Chỉ là hắn tiếc nuối phải chia cách với nàng một lần nữa, muốn vĩnh
viễn ở cùng nàng mà thôi.

Diệp Lạc lấy tay che mắt.

Sư huynh thâm tình, nàng vẫn luôn tin tưởng. Nhưng vào lúc này, bảo

nàng phải đi con đường nào đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.