NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 907

cha con ta ngu ngốc, nên bị người ta lợi dụng, còn bị qua sông đoạn cầu
như bậy.”

Lúc này thì Diệp Lạc cũng không biết phải nói gì.

Giản Phàm đã nói Lương Tích Nghi ngoài thì bị thương, trong thì trúng

độc, còn bị ngâm nước một thời gian dài, chỉ sợ không sống được bao lâu
nữa.

“Ngươi không cần thương hại ta. Số phận ta từ lúc bị Quân Hoằng cự

tuyệt thì đã định sẵn sẽ như này rồi.“ Bỗng nhiên Lương Tích Nghi cười
lên: “Một nam nhân không để ý việc thê tử bỏ trốn vì một nam nhân khác,
mà còn chăm sóc chu đáo, nồng tình mật ý. Không phải là quá yêu thì chính
là có tính toán khác. Tiếc là ta không hiểu được.”

Nàng lấy một bọc vải trong lòng ra, đưa cho Diệp Lạc: “Ở đây có một

ống trúc. Ta đã đồng ý với cha ta, sẽ hoàn thành tâm nguyện cho ông ấy,
chôn cái ống trúc này dưới mộ của một nữ nhân mà ông ấy từng yêu. Tiếc
là bây giờ… Diệp Tri, ngươi có thể đồng ý với ta, làm giúp ta không?”

Diệp Lạc nhận lấy, chậm rãi nắm chặt: “Được!”

Lương Tích Nghi nở nụ cười: “Lời ngươi đã hứa thì nhất định sẽ làm

được. Ta yên tâm rồi.” Nàng nhắm mắt lại: “Ta muốn nghỉ ngơi một lát.”

“Được, vậy ta ra ngoài trước. Có việc gì thì ngươi gọi Tang Du là được

đây.”

“Ừ!”

Diệp Lạc vén rèm đi ra ngoài, trong lòng nặng trịch.

Rõ ràng nữ nhân không liên quan gì tới chính trị. Vì sao trong mọi triều

đại, người hi sinh vì chính trị, lại đều là nữ nhân chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.