NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 919

“Ta sẽ không…….” Lời còn chưa nói xong đã biến mất giữa hai cánh

tay Quân Hoằng, hắn ôm nàng thật chặt: “Ta rất sợ. Sợ ta sẽ không đến kịp,
sợ ngươi sẽ rời bỏ ta.”

“Quân Hoằng.”

“Diệp Lạc, ngươi phải nhớ kỹ, bất luận ngươi ở trong hiểm cảnh nào, ta

cũng sẽ đến, cho dù phải chết.” Sau khi ôm chặt nàng một cái, hắn xoay
người rời đi.

Sợ còn tiếp tục đứng đó, sẽ không bước đi được nữa.

Nếu không phải tình cảm đậm sâu, sao có thể sáng chiều thương nhớ?

Nếu có thể thật hy vọng cứ mãi cầm tay như thế, mà không phải chia lìa.

Nhưng thân là một Quân Vương, hắn có rất nhiều trách nhiệm chưa

hoàn thành. Quân Hoằng đi rất nhanh. Thanh kiếm bên hông đập lên khôi
giáp, hơi hơi rung động.

Chỉ mong sau trận này, có thể bình loạn trừ gian, giữ thiên hạ thanh

bình, để còn đoàn tụ sum vầy.

Mấy tháng sau, vô số thanh niẻn trai tráng từ khắp mọi nơi của Sùng

Hưng chạy tới Phụng Định.

Nguyên nhân là trên hoàng bảng dán giấy chiêu binh. Diệp Tinh Dương

làm Tướng lấy tên là Quân Diệp gia. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử Sùng
Hưng, có một quân đội lấy dòng họ của Tướng lĩnh làm tên.

Trong lúc này, dù không dù ngòi bút làm vũ khí, nhưng ai cũng không

thể quên, Quân đội do Diệp Tinh Dương dẫn dắt lấy một địch hai, thành
công ngăn cản Quân Phi Tự. Sự anh dũng bước ra từ mạng sống và máu
tươi, đủ để thuyết phục lòng người, trở thành anh hùng được miij người tôn
trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.