NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 918

Vì thế, những thứ Diệp Lạc có là, một tòa thành trì có nhu cầu tu sửa cấp

bách, đám binh lính bị thương nặng, đội quân không đến một vạn người,
còn lại là không có.

Quân Hoằng đứng ngoài trướng một đêm, Diệp Lạc vẫn không chịu thay

đổi ý định.

“Diệp Lạc, dưới tình thế như thế này, ngươi chỉ giữ lại vài người, thì ta

yên tâm làm sao được?” Sắp tới giờ xuất phát, Quân Hoằng vẫn còn cố
chấp đứng ở đó.

Diệp Lạc thở dài: “Quân Hoằng, ta đã giải thích với ngươi rất nhiều lần

rồi. Nếu Quân Phi Tự lại đến, thì dù ngươi có để lại cho ta năm vạn người
cũng vô dụng thôi. Nếu phân tán binh lực của ngươi thì đến lúc cả hai bên
đều không chống đỡ được, không phải là thiệt lớn sao? Hơn nữa lúc này
Hoa Gian Quốc còn đang nội chiến, ốc còn không mang nổi mình ốc, không
đến nữa đâu.”

“Vậy ngươi định làm gì đây? Chỉ với một vạn người, ngươi có thể bảo

vệ biên quan sao?”

Diệp Lạc cười cười: “Yên tâm đi. Bây giờ dùng tên của Tinh Dương để

trưng binh, thì sẽ có hiệu quả lớn.”

Sau một hồi im lặng, Quân Hoằng bất đắc dĩ nói: “Diệp Lạc, ngươi luôn

tính toán tốt mọi thứ!”

“Quân Hoằng, dù sao ta mà lâm vào hiểm cảnh (hoàn cảnh nguy hiểm)

lần nữa, ngươi cũng có thể tới cứu ta mà. Sợ gì chứ!”

Quân Hoằng nắm chặt tay nàng, hơn nửa ngày mới nói: “Ta sẽ đến, cho

dù có núi đao biển lửa, ta cũng sẽ đến. Nhưng mà Diệp Lạc à. Ta không
muốn ngươi lại trải qua hiểm cảnh như vậy một lần.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.