NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 960

Nếu không, với năng lực của sư huynh, thì dù sau trận chiến tranh này,

thực lực của Quân Phi Tự suy giảm cũng vẫn dư sức đối phó Phong Tắc.

Nàng nhắm mắt lại: “Vô Nhai, nếu sư huynh lựa chọn nhường Hoa Gian

Quốc thì ngươi tìm ta có tác dụng gì chứ. Ngươi phải biết là cho tới bây giờ
ta chưa từng thay đổi được quyết định nào của sư huynh cả.”

“Nhưng mà tiểu thư, Vương gia sẽ chết đấy.” Vô Nhai ngẩng đầu lên

nhìn nàng, lại lặp lại: “Tiểu thư, Vương gia sẽ chết.”

Phong Tắc muốn ngồi vững trên ngai vàng thì Phong Phi Tự chính là

mối họa lớn trong lòng hắn. Cho nên, hắn nhất định sẽ nghĩ biện pháp loại
bỏ Phong Phi Tự, hoặc sớm hoặc muộn, dùng lý do gì thôi.

Tim Diêoj Lạc ẩn ẩn đau. Nàng không muốn Phong Phi Tự chết. Nhưng

lúc này, nàng có thể làm gì được, hay phải nói là nàng lấy tư cách gì để làm
gì. Nàng hít một hơi thật sâu, nắn chặt tay lại: “Vô Nhai, ngươi đi đi. Đây là
sự lựa chọn của hắn, các ngươi không thể thay đổi, ta cũng thế.”

Vô Nhai ngồi I’m không nhúc nhích. Diệp Lạc nhẹ giọng nói: “Ta sẽ

bảo Tang Du đưa ngươi đến biên cảnh Hoa Gian Quốc an toàn.”

“Không!” Vô Nhai ngẩng đầu lên: “Tiểu thư, Vương gia thích hợp làm

vua hơn Phong Tắc. Hắn bị lời hứa hẹn với tiên hoàng trói buộc. Nay vì
ngươi bỏ đi, lại bị Phong Tắc nghi kỵ mà nản lòng thoái chí. Nhưng không
có nghĩa là hắn thực sự cam tâm chết đi. Tiểu thư…“ Hắn cắn chặt răng, rốt
cuộc vẫn nói ra: “Thứ Vương gia học trên Thương Vụ Môn, là đạo quân
vương. Hắn từ say mê đến si mê. Đây chính là sự yêu thích từ trong tim
hắn, chứ không phải học vì phụ tá Phong Tắc. Lúc trước, ngươi cũng nhìn
ra, nên mới từ biệt trên đỉnh Thương Vụ Môn, chặt đứt tơ lòng, không phải
sao?”

Diệp Lạc bình tĩnh nhìn Vô Nhai, không hề chớp mắt. Vô Nhai cũng

không tránh né, thản nhiên đối diện với nàng: “Tiểu thư, nếu Vương gia có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.