NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 961

thể có ngươi làm bạn, đương nhiên có thể ngao du sơn thủy. Nhưng bây giờ,
hắn mất ngươi rồi, không thể lại mất giang sơn được.”

“Vô Nhai, là ai nói ngươi tích chữ như vàng thế?” Qua một hồi lâu, Diệp

Lạc mới cúi đầu hỏi một câu.

“Lúc trước ta không nói, là vì lời ta muốn nói, Vương gia và tiểu thư

đều biết cả. Mà bây giờ ta không nói thì tiểu thư sẽ coi như không biết.”

“Vậy ngươi muốn ta làm cái gì?”

Vô Nhai đứng dậy, quỳ xuống: “Tiểu thư, Vô Nhai không dám để ngươi

khó xử, cũng không dám để ngươi phải mạo hiểm. Chỉ xin ngươi viết một
phong thư, khuyên bảo Vương gia, để Vô Nhai mang về là được. Nếu có
thể, nhờ ngươi an bài thế lực Diệp gia ở Hoa Gian Quốc đưa ta đi gặp
Vương gia. Nếu như tiểu thư thấy khó khăn, thì chỉ cần đưa ta đến biên
cảnh thôi.”

“Vô Nhai, ngươi như vậy, thì bảo ta phải làm sao bây giờ?” Lấy thế lực

bao nhiêu năm của Phong Phi Tự vậy mà không thể gửi tin tức ra ngoài
kinh. Bây giờ thủ vệ nghiêm ngặt, cho dù Vô Nhai không có võ công có thể
về đến kinh thành, với thế lực mỏng manh của Phong Phi Tự thì có thể làm
được gì? Huống chi, mấy thân vệ của Phong Phi Tự, trừ nàng ra thì căn bản
là không quen ai ở Diệp gia cả. Đến lúc đó muốn nội ứng ngoại hợp, tiếp
ứng cho Phong Phi Tự, thì sao làm được!

Nhưng nếu nàng đi Hoa Gian, Quân Hoằng……

Diệp Lạc rũ mắt xuống, tên ngốc Quân Hoằng kia sẽ đau lòng mất!

“Vô Nhai, ngươi để ta suy nghĩ đã.”

Hai người trong phòng đều tự chìm trong suy nghĩ riêng mà không để ý

tới, ở ngoài phòng có người đến mà lại rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.