NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 963

Quân Hoằng đứng dậy, đi đến trước mặt nàng, nhẹ nhàng cầm tay nàng:

“Ngươi không cần nghĩ nhiều đâu. Ta đã nói rồi, chỉ cần là chuyện ngươi
muốn làm, ta đều sẽ giúp ngươi hoàn thành. Người ngươi coi trọng, ta cũng
sẽ coi trọng. Ta đã an bài thay ngươi rồi. Vì thân phận của ngươi đặc thù,
phòng ngừa sau này bị người có tâm dựng chuyện. Ta để Vi Kỳ và Chiêm
Xuân đi cùng ngươi. Mọi người đều biết, bọn họ là tâm phúc của ta, có bọn
họ ở bên cạnh ngươi, thù sẽ biết ngươi làm việc là do của ta bày mưu tính
kế. Lạc Lạc, ngươi an tâm đi đi, ta ở Thành Phượng Hoàng chờ ngươi trở
về.”

Diệp Lạc không biết nên nói cái gì, chỉ biết là mũi có chút chua xót.

Nhìn Quân Hoằng nàng lại không nhịn được mà muốn khóc. Là vì đã đi qua
Quỷ môn quan một lần, nên yếu ớt hơn sao ? Vì sao cứ ở trước mặt nam
nhân này, nàng càng ngày càng dễ rơi lệ chứ?

Nhưng nước mắt của nàng cũng không rơi ra. Nàng nhẹ nhàng tựa đầu

vào vai Quân Hoằng. Lần đầu tiên nàng phát hiện ra, hóa ra vai Quân
Hoằng rộng như vậy, rộng đến mức có thể khiến nàng an tâm: “Cám ơn
ngươi, Quân Hoằng!”

“Không cần cám ơn ta. Ta không chỉ vì ngươi mà làm như vậy. Sau khi

Ninh Triển Thư diệt trừ nội loạn xong đã bắt đầu cải cách rồi. Trên đời
không có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn thôi. Hoa Gian Quốc
và Dực Quốc cần phải có quốc lực tương đương thì mới có thể kiềm chế lẫn
nhau. Mà Sùng Hưng ta, có thể nhân cơ hội đó mà tranh thủ thêm nhiều
ngày thái bình hơn. Cho nên Lạc Lạc à, ngươi không cần cảm thấy gánh
nặng đâu.”

Diệp Lạc đưa tay ôm hông hắn, sau đó, dần dần siết chặt.

Nàng đã bỏ lỡ tình yêu đầu tiên của cuộc đời này, không thể lại cô phụ

một đoạn tình cảm tốt đẹp này nữa. Nàng hơi giương khóe môi: “Quân
Hoằng, ta đồng ý, làm thê tử của ngươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.