NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 964

Không phải Hoàng Hậu, mà là thê tử của một nam nhân.

Hai ngày sau, Diệp Lạc dẫn theo Vi Kỳ, Chiêm Xuân, Phong Gian Ảnh

và Vô Nhai bí mật đi Hoa Gian Quốc.

Quân Hoằng không đi tiễn nàng, hắn chỉ đứng trong bóng tối nhìn nàng

đi xa.

“Hoàng Thượng sẽ hối hận sao?” Dịch Kinh Hồng hỏi hắn.

Im lặng nửa ngày, Quân Hoằng trả lời: “Trẫm cũng không biết. Nhưng

lúc này, trẫm không hối hận.”

Hắn không thể để nàng khó xử được. Cũng không thể để nàng tự trách

khi Phong Phi Tự gặp bất trắc. Cho nên, hắn quyết định thay nàng.

Mặc dù lần này đi có rất nhiều thứ không thể đoán trước được. Nàng có

thể bị thương, có thể sẽ chết, cũng có lẽ, nàng sẽ không sao cả nhưng lại
không trở về. Đủ mọi khả năng khiến hắn thấp thỏm lo âu, rất khó nuốt
xuống. Nhưng chỉ cần nàng muốn, hắn nguyện ý thành toàn.

Hắn chỉ mong rằng cuộc đời sau này của nàng không phải lo lắng,

không phải tiếc nuối, chỉ có vui vẻ mà thôi. Cho nên, hắn sẽ không dùng
tình yêu mà ép buộc nàng, cho dù hắn phải trả giá là sự đau lòng.

Trong kinh thành Hoa Gian Quốc, trong hoa viên vương phủ, tay Phong

Phi Tự đang lật sách chợt dừng lại, sau đó, chậm rãi ngẩng đầu lên, tiếp đó
là ngây dại.

Một tiểu công tử thanh tú đi tới từ phía trong hoa viên. Sợi tóc khẽ bay,

hai mắt sáng ngời, tràn ngập ý cười: “Sao hả? Không chào đón sao?”

Tất cả đều như đang trong mộng: “Lạc Lạc!” Hắn gọi lên tiếng, lại bị

gió nhẹ thổi đi, hầu như không có xuất hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.