NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 966

“Không thể à?” Diệp Lạc nhìn về phía xa xa trong Hoàng cung. Ở đó

đen sì, không nhìn thấy gì hết: “Sư huynh, huynh chọn Hoàng huynh của
huynh, hay là chọn tất cả mọi người dân Hoa Gian Quốc hả?”

Phong Phi Tự nhắm mắt lại, không nói gì, chỉ tựa đầu sang một bên.

“Sư huynh, lòng dạ Phong Tắc hẹp hòi, không chỉ là đối với huynh. Đối

với người có tài hoa lại được ủng hộ trong văn võ bá quan, hắn đều nghi kỵ,
tìm mọi biện pháp khống chế, không khống chế được thì giết. Quân Phi Tự
danh chấn bốn phương, trong đó có nhiều tinh anh, nhưng hắn nghi ngờ
Quân Phi Tự có ý phản quốc, đã bắt đầu sai người ám sát tướng lĩnh của
Quân Phi Tự. Còn có, Quan văn Lý Minh Thủ không cẩn thận nói một câu
mà Quốc Cữu không muốn nghe, hôm sau đã bị cách chức, xử tử, còn có,
Ngự Sử kinh thành……”

“Lạc Lạc, không cần nói nữa.” Phong Phi Tự đứng dậy, vẻ mặt cực kỳ

đau khổ.

“Được, ta không nói.” Diệp Lạc cũng đứng dậy: “Sư huynh, chỉ có

huynh mới làm cho Hoa Gian Quốc phồn vinh. Còn Phong Tắc, huynh để
cho hắn một mạng, chiếu cố hắn đến già đi. Hoàng huynh của huynh là một
Minh Quân. Hắn ở trên trời có linh thiêng cũng sẽ hiểu cho huynh. Huống
chi là Phong Tắc phản bội huynh trước, không phải là huynh mưu quyền
đoạt vị. Sư huynh, ra tay đi!”

“Lạc Lạc, muội để ta nghĩ đã!”

“Không còn kịp nữa rồi, sư huynh.” Diệp Lạc thản nhiên cười: “Quân

Phi Tự đã tập kết về kinh thành. Tám thân vệ, chắc đã hội hợp ở kinh thành
rồi.”

“Lạc Lạc, muội làm gì rồi?” Phong Phi Tự có dự cảm xấu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.