NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 970

kinh thành Hoa Gian Quốc đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Hắn và
Vi Kỳ, Phong Gian Ảnh vẫn đi theo Diệp Lạc, tất nhiên là biết sự biến hóa
này là từ tay Phong Phi Tự. Bởi vậy, có thể thấy được Phong Phi Tự này
không thể khinh thường. Người như Phong Phi Tự, nếu chết trong nội chiến
thì tất nhiên là điều tốt nhất. Nay lại kích thích ý chí chiến đấu của hắn, ép
hắn tiếp quản Hoa Gian Quốc, thù đối với Sùng Hưng mà nói, tuyệt đối là
sự uy hiếp to lớn, chỉ có hại không có lợi. Hắn không biết vì sao Hoàng
Thượng và Hoàng Hậu tương lai lại làm loại việc lợi người hại mình này.

Chẳng lẽ Hoàng Hậu tương lai còn chưa quên tình cũ?

Nếu nói lúc trước, đối với tài năng của Phong Phi Tự, mới chỉ dừng lại ở

mức tin vỉa hè. Thì sau lần này, đã cảm thấy kinh tài tuyệt thế, lôi đình vạn
quân.

Đám quan lại của Phong Tắc thật đáng thương. Khổ tâm bày kế lâu như

vậy lại không địch nổi mưu kế một đêm của Phong Phi Tự. Chỉ sợ những
người đó giờ vẫn còn đang mơ tới cảnh tượng tốt đẹp sau khi diệt trừ Phong
Phi Tự, mà không biết rằng, việc thắng bại đã nghịch chuyển sau một đêm.

Phong Phi Tự như vậy đúng là đáng để một nữ tử nhớ mãi không quên.

Nghĩ đến đây, sao Chiêm Xuân có thể không lo lắng cho được?

Thừa dịp nghỉ ngơi giữa đường, Chiêm Xuân ngồi bên cạnh Diệp Lạc:

“Diệp tiểu thư, chúng ta đang đi đâu đây?”

Ban đầu hắn cũng không muốn hỏi nhiều, nhưng cũng sắp đến Sùng

Hưng rồi, cũng nên về kinh thành chứ. Nghĩ tới người ở kinh thành kia,
ngoài miệng thì không nói gì, nhưng chắc chắn là đang ngóng chờ, Chiêm
Xuân cảm thấy mình cũng phải làm rõ xem đang đi đâu. Ít ra cũng có thể
gửi bức thư về an ủi người kia.

Diệp Lạc cười: “Ta đến Thương Vụ Môn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.