NGAI VÀNG LỬA - Trang 172

"Ta thề rằng ta sẽ không làm thế."

"Phải. Lời thề của ông giá trị lắm đấy. Thế nếu tôi sử dụng bí danh của ông
để bắt ông nói cho tôi?"

Set nhún vai. "Mất vài ngày để tìm tòi đúng bùa mê, ngươi có thể làm được
việc đó. Không may..." ông ta cụp tay lên tai. Ở đằng xa, có tiếng lốp xe rít
trên mặt đường - hai chiếc xe, đang lao nhanh và tiến gần hơn. "Ngươi
không có vài ngày."

Bes rủa bằng tiếng Ai Cập. "Đừng làm thế, cô gái. Không thể tin ông ta
được.”

"Chúng ta có thể tìm cuộn giấy phép thuật mà không cần ông ta chứ?"

"Ờ... CÓ lẽ. Có lẽ là không. Không!"

Những chiếc đèn pha của hai chiếc xe rẽ ngoặt vào phố Nevsky Prospekt,
còn cách đây khoảng nửa dặm nữa. Chúng tôi đã hết thời gian. Tôi phải đưa
Carter ra khỏi đây, nhưng nếu Set thật sự là cách duy nhất để chúng tôi tìm
ra cuộn giấy phép thuật, tôi không thể để ông ta đi.

"Được rồi, Set. Nhưng tôi sẽ ra lệnh cho ông một lần cuối.”

Bes thở dài. 'Ta không thể chịu đứng đây mà nhìn. Để anh trai của cháu cho
ta. Ta sẽ đưa cậu ấy vào trong xe."

Người lùn đỡ lấy Carter và đặt anh ấy vào hàng ghế sau của chiếc
Mercedes.

Tôi không rời mắt khỏi Set, cố gắng nghĩ ra phương án ít khủng khiếp nhất
để thực hiện thỏa thuận này. Tôi không thể đơn giản bảo ông ta không bao
giờ được làm tổn thương gia đình tôi. Một thỏa thuận phép thuật cần phải
được diễn đạt cẩn thận, với những giới hạn rõ ràng và ngày hết hiệu lực,
nếu không thì toàn bộ bùa mê sẽ thất bại. "Ngày Đen Tối, ông sẽ không
làm hại gia đình Kane.ông phải duy trì hòa bình với chúng ta ít nhất cho tới
khi - cho tới khi Ra được đánh thức."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.