NGAI VÀNG LỬA - Trang 174

"Và bởi vì ta quá thích ngươi, ta có một ít thông tin miễn phí cho anh trai
của ngươi. Nói cho cậu ấy biết tên ngôi làng của Zia Rashid là al-Hamrah
Makan."

'Tại sao lại "Chúc chuyến đi vui vẻ!” Set biến mất trong màn sương màu
huyết dụ. Cách đó một khối nhà, hai chiếc xe thể thao màu trắng lao như
điên về phía chúng tôi. Một tên pháp sư thò đầu ra khỏi chiếc ô kính che
nắng trên nóc của chiếc xe dẫn đầu và chĩa chiếc gậy của ông ta về hướng
chúng tôi.

"Đến lúc đi rồi” Bes nói. "Lên xe!"

Tôi sẽ nói điều này về Bes: ông ấy lái xe như một kẻ điên cuồng. Và đó là
cách nói tử tế nhất rồi đấy. Những con phố đóng băng những con kênh mà
ông ấy đã hai lần nhảy vọt qua chứ không bận tâm tìm một cây cầu. May là,
thành phố gần như không người vào thời điểm này, nếu không tôi chắc
chắn rằng chúng tôi sẽ hạ gục vô số người Nga.

Chúng tôi len lỏi qua trung tâm St. Perterburg trong khi hai chiếc xe thể
thao màu trắng bám sát chúng tôi. Tôi cố giữ Carter chắc chắn ở kế bên tôi
trong hàng ghế sau. Mắt anh ấy hé mở, giác mạc có màu xanh lục đáng sợ.
Mặc dù trời giá lạnh, anh ấy đang nóng hừng hực vì sốt. Tôi cố kéo chiếc
áo khoác mùa đông của anh ấy ra và thấy chiếc áo sơ mi ướt sũng mồ hôi.
Trên vai anh ấy, những vết rắn cắn đang rỉ nước như... Thôi nào, có lẽ tốt
nhất tôi không miêu tả phần này.

Tôi liếc nhìn phía sau. Tên pháp sư thò đầu ra đang nhắm chiếc gậy của
ông ta - một việc không dễ dàng khi đang ở trong chiếc xe rượt đuổi với tốc
độ cao - và một cây lao trắng sáng rực bắn ra từ đầu chiếc gậy, rít lên lao về
phía chúng tôi giống như quả tên lửa.

"Cúi xuống!” tôi hét lên, và đẩy Carter vào chiếc ghế.

Cây lao làm vỡ tấm kính phía sau và xuyên qua tấm kính chắn gió. Nếu Bes
có chiều cao thông thường, thì chắc hẳn ông ấy đã bị xiên một lỗ miễn phí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.