NGAI VÀNG LỬA - Trang 189

"Cấn thận.” Bes lao đến và nắm lấy cánh tay tôi. "Cháu vừa bị đập đầu một
cú đau đấy."

"Không sao," tôi nói khẽ. "Cháu phải giúp Carter.”

"Cậu ấy bị nặng lắm, Sadie. Ta không biết liệu "Cháu có thể giúp. Chiếc
đũa thần của cháu, và bức tượng sáp nhỏ "Phải rồi, được. Ta sẽ đi lấy
chúng."

Với sự trợ giúp của Bes, tôi lảo đảo bước đến bên Carter. Bes lấy các vật
dụng của tôi trong khi tôi kiểm tra trán của Carter. Cơn sốt của anh ấy còn
tệ hơn trước. Những mạch máu ở cổ anh ấy đã chuyển sang màu xanh của
nọc độc, giống như của Ra mà tôi đã nhìn thấy trong cảnh mộng.

Tôi cau mày nhìn Bes. "Cháu đã bất tỉnh trong bao lâu?”

"Giờ là trưa thứ Ba." ông ấy bày các vật dụng phép thuật của tôi dưới chân
Carter. "Vậy là, khoảng mười hai tiếng."

"Mười hai tiếng? Bes, đó là khoảng thời gian tối đa mà Set nghĩ Carter có
thể duy trì sự sống trước khi chất độc giết chết anh ấy! Sao ông không đánh
thức cháu sớm hơn?"

Khuôn mặt của ông ấy trở nên đỏ rực như chiếc áo sơ mi Hawai. 'Ta đã cố!
Ta đã kéo cả hai cháu ra khỏi Địa Trung Hải và đưa cháu về khách sạn,
đúng không nào? Ta đã sử dụng tất cả các phép thuật đánh thức mà ta biết!
Trong giấc ngủ của mình, cháu chỉ toàn lảm nhảm về Walt, Anubis, những
cái bí danh "Được rồi!" tôi nói. "Hãy giúp cháu Chuông cửa reo lên.

Bes ra hiệu cho tôi giữ yên lặng, ông ấy gọi to bằng thứ ngôn ngữ khác - có
lẽ là tiếng Ả rập - và người phục vụ khách sạn mở cửa phòng. Người này
cúi gập người trước Bes như thể Bes là vua, sau đó đẩy chiếc xe phục vụ
chất đầy hoa quả nhiệt đới, bánh mì nướng mới, và những chai soda.

"Tuyệt vời,” Bes nói với tôi. 'Ta sẽ quay lại ngay."

"Ông đang lãng phí thời giờ đó!" tôi vặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.