NGAI VÀNG LỬA - Trang 251

cho ướp xác con mèo của mình. Bà ta thậm chí tin rằng mình có dòng máu
của pharaoh và cố nhập linh hồn của Isis. Cái chết của bà ta, không cần
phải nói, là sự đau đớn.”

Ông ta nhe răng cười với tôi như thể đây buồn cười lắm. Tôi cố không thể
hiện sự khiếp sợ.

Điều gây ấn tượng nhất với tôi là số lượng và sự đa dạng của các xác ướp.
Một số được bọc bằng vàng thật. Chân dung của họ giống như thật, các cặp
mặt của họ dường như đang dõi theo chúng tôi khi chúng tôi đi qua. Họ
ngồi trên các phiến đá cẩm thạch được chạm khắc trang trí và vây quanh
bởi những đồ vật giá trị: trang sức, bình lọ, thậm chí một vài shabti. Những
xác ướp khác trông như do trẻ em mẫu giáo làm trong giờ học nghệ thuật.
Họ được bọc một cách sơ sài với những chữ viết ký tự tượng hình run rẩy
và những vị thần nhỏ dán tượng trưng. Chân dung của họ không khá hơn
nhiều so với những gì tôi có thể vẽ - có nghĩa là, xấu kinh khủng. Thân xác
của họ được nhồi nhét vào ba dẫy hốc tường nông, hay đơn giản chất bị
chất đống trong các góc của căn phòng.

Khi tôi hỏi về họ, Mad Clause có thái độ khinh thường. "Thường dân. Học
đòi. Không có tiền trả cho các nghệ nhân và nghi lễ an táng, vì thế họ cố tự
làm."

Tôi nhìn xuống chân dung của một xác ướp gần nhất, khuôn mặt cô ta được
vẽ thô vụng bằng tay. Tôi tự hỏi liệu có phải những đứa trẻ đau khổ của cô
ta đã vẽ nó - món quà cuối cùng cho mẹ chúng. Mặc dù chất lượng xấu, tôi
nhận thấy ở đó sự đáng yêu. Chúng không có tiền và không có tài năng
nghệ thuật, nhưng chúng đã làm hết sức để gửi mẹ mình đến kiếp sau. Lần
tới tôi nhìn thấy Anubis, tôi sẽ hỏi vị thần về chuyện này. Một người phụ
nữ như thế xứng đáng có cơ hội hạnh phúc ở thế giới kiếp sau, cho dù bà ấy
không không thể trả tiền. Thế giới này khá đủ sự hợm hĩnh rồi không cần
xuất khẩu món đó sang kiếp sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.