NGAI VÀNG LỬA - Trang 266

chú ý của ông ta. Không gian trở nên ớn lạnh hơn. Bề mặt rung lên như thể
có gì đó ở bên dưới, cái gì đó rất lớn, đang cười nhạo.

Walt thở hắt. "Anh ước gì em sẽ không nắm lấy cơ hội như thế."

'Đây là lời của một anh chàng sẵn sàng chết để dành thời gian ở bên em?"

Walt cường điệu, "Anh rút lại, cô Kane. Làm ơn, tiến thẳng về trước và tự
giết mình."

"Cảm ơn."

Tôi nhìn ba cuộn giấy phép thuật trong tay - toàn bộ cuốn sách của Ra, có
lẽ lần đầu tiên được đủ bộ kể từ khi Mad Claude còn là đứa trẻ sơ sinh La
Mã. Tôi đã thu thập các cuộn giấy phép thuật, làm những việc bất khả thi,
chiến thắng ngoài sự kì vọng. Tuy nhiên như thế sẽ là chưa đủ nếu chúng
tôi không tìm được Ra và đánh thức ông ấy trước khi Apophis trỗi dậy.
"Không còn thời gian để lãng phí," tôi nói. "Đi nào Tiếng rên rỉ sâu thẳm
vang vọng qua các lối đi, như thể có gì đó - hay toàn bộ đạo quân - đã thức
giấc trong tâm trạng rất xấu.

"Ra khỏi đây đi," Walt nói. "Ý hay đấy."

Khi chúng tôi chạy qua căn phòng trước, tôi liếc nhìn bức tượng của Ptah.
Tôi bị cám dỗ lấy lại thịt bò khô và nước ép, dù chỉ vì xấu tính, nhưng tôi
quyết định cưỡng lại nó.

Tôi nghĩ không phải là lỗi của ông, tôi nghĩ. Không dễ dàng gì để có cái tên
như Ptah. Hãy thưởng thức đồ ăn nhanh, nhưng tôi thật sự ước gì ông giúp
tôi.

Chúng tôi chạy tiếp. Không dễ dàng gì để nhớ đường đi của chúng tôi.
Chúng tôi phải quay lại hai lần trước khi tìm thấy căn phòng xác ướp của
gia đình nơi chúng tôi gặp Mad Claude.

Tôi sắp sửa lao qua căn phòng một cách mù quáng và tiến vào một đường
hầm cuối cùng, nhưng Walt giữ tôi lại và đã cứu tôi. Anh ấy chiếu đèn vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.