NGAI VÀNG LỬA - Trang 281

vàng, và không có Ra, nhưng các tay chèo sáng ánh lên và vui vẻ trong khi
chúng buộc các dây neo vào cầu tàu.

Tôi không thể kìm nén được. Tôi quàng tay quanh người Carter và nức nở.
"Anh không sao chứ?"

Anh ấy vụng về lùi xa ra và gật đầu. Nét vẽ trên trán anh ấy đã cháy mất.

"Nhờ em đấy," anh ấy nói. "ở đâu mà "Cánh đồng Mặt Trời," một giọng nói
quen thuộc cất lên.

Bes đang đi theo các bậc thang dẫn tới cầu tàu. ông ấy mặc một chiếc áo
kiểu Hawaii mới, còn sặc sỡ hơn nữa và một chiếc quần bơi Speedo, nên tôi
không thể nói rằng ông ấy là hình ảnh đáng nhìn cho những đôi mắt đang
nhức nhối. Giờ đây ông ấy đã ở trong Duat, ông ấy tỏa sáng với quyền
năng. Tóc ông ấy sẫm màu hơn và xoăn hơn, còn khuôn mặt ông ấy thì trẻ
ra hàng thập kỉ.

"Bes!" tôi nói. "ông làm gì mà lâu thế? Walt và Zia "Họ ổn cả," ông ấy đáp.
"Và tôi đã nói với hai người là ta sẽ gặp lại nhau ở Nhà Bốn." ông ấy chỉ
ngón tay cái vào tấm biển khắc vào cổng vòm đá vôi. "Trước đây được gọi
là Nhà Nghỉ. Có vẻ như họ đã đổi tên."

Tấm biển bằng chữ tượng hình, nhưng tôi đọc nói chẳng khó khăn gì.

"Cộng Đồng Hỗ Trợ Đời Sống Cánh Đồng Mặt Trời," tôi đọc to. "Nhà
Nghỉ Cũ. Ban Quản Lý Mới" Chính xác là cái gì "Chúng ta nên đi thôi,"
Bes nói. "Trước khi kẻ cản đường của hai người đến."

"Kẻ Cản Đường ư?" Carter hỏi.

Bes chỉ vào đỉnh ngọn thác đang cuồn cuộn đổ, cách chúng tôi chừng nửa
dặm. Ban đầu tôi chẳng nhìn thấy gì. Thế rồi xuất hiện một vệt màu trắng
trên nền lửa đỏ - như thể người đàn ông mặc bộ đồ bán kem vừa lao xuống
hồ. Dường như tôi đã không tưởng tượng ra cái hình thù màu trắng trong
bóng tối. Chúng tôi đã bị bám đuôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.