NGAI VÀNG LỬA - Trang 289

Menshikov đã tập hợp một đội quân nhỏ hiểm độc. Uraei - những con rắn
lửa - chúng tệ lắm. Thậm chí nếu Bast có kịp về để giúp đỡ "Chúng ta cần
thông báo cho Amos biết," Walt nói. "ít nhất là báo trước cho chú ấy."

"Cậu có bát nước báo điềm không?" tôi hỏi.

"Còn tốt hơn thế." Cậu ấy lôi ra một chiếc điện thoại cầm tay. "Mình phải
nói gì với chú ấy? Chúng ta có quay về không?"

Tôi nao núng. Làm sao tôi có thể bỏ mặc Amos và các bạn mình đơn độc
chống lại một đội quân ác quỉ? Một phần trong tôi ngứa ngáy muốn cầm
lấy những vũ khí của pharaoh và đạp tan kẻ thù. Giọng nói của Horus vẫn
văng vẳng trong tai tôi, thôi thúc tôi lĩnh trọng trách.

"Carter, cậu không thể đi Brooklyn được." Zia nhìn vào mắt tôi, và tôi nhận
ra 9

rằng nỗi sợ hãi và lo lắng chưa rời bỏ cô ấy. Cô ấy đã cố dồn nén những
cảm xúc đó, nhưng chúng vẫn sôi sục dưới bề mặt. "Những gì mình đã thấy
ở Cát Đỏ... đã ảnh hưởng đến mình nhiều lắm."

Tôi có cảm tưởng như cô ấy vừa dẫm huỳnh huỵch lên tim tôi. "Nghe này,
mình xin lỗi về chuyện hóa thân, về cây móc và cây côn xích gắn cầu gai
kim loại. Mình không có ý làm cậu sợ, nhưng "Carter, cậu không làm mình
lo. Là Menshikov ấy."

"Ồ... phải."

Cô ấy hít một hơi run rấy. "Mình không bao giờ tin tưởng người đàn ông
đó. Khi mình tốt nghiệp khóa đào tạo học viên, Menshikov đã yêu cầu chỉ
định mình về vùng của ông ta. May sao, Iskandar đã từ "Vậy... tại sao mình
không được đi Brooklyn?"

Zia quan sát bàn cờ Ai Cập như thể đó là tấm bản đồ. "Mình tin là cậu nói
thật. Menshikov là kẻ phản nghịch. Theo những điều cậu mô tả trong cảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.