NGAI VÀNG LỬA - Trang 395

"Sẽ ổn thỏa chứ?" Desjardins ngước lên, và trong một thoáng, đôi mắt ông
ta đầy ắp những giận dữ như thường lệ. "Ngươi không bao giờ hồ nghi ư,
Vladimir?"

"Không, thưa đức ông," người Nga đáp. "Thần đã dành cả cuộc đời mình
để chiến đấu với các vị thần. Thần sẽ còn tiếp tục làm thế. Nếu thần có thể
mạo muội, thưa Đại Pháp Sư, lẽ ra ngài không nên để Amos Kane xuất hiện
trước ngài. Lời của ông ta như thuốc độc."

Desjardins bắt lấy một ký tự tượng hình trong không khí và ngắm nghía nó
biến đổi trong lòng bàn tay. Tôi không nhận ra biểu tượng đó, nhưng nó
khiến tôi nhớ đến một đèn tín hiệu giao thông với một hình người khẳng
khiu như cái gậy đứng bên cạnh.

"Menhed," Desjardins nói. "bút nghiên của người chép sử."

Tôi nhìn vào biểu tượng đang chập chờn yếu ớt, và tôi có thể nhìn thấy sự
tương đồng với dụng cụ để ghi chép trong chiếc túi đựng đồ của tôi. Hình
chữ nhật là nghiên mực, có chỗ đựng mực đen và mực đỏ. Hình cây gậy ở
một bên là cây bút viết stylus, được buộc vào một sợi dây.

"Quả vậy, thưa đức ông." Menshikov đáp. "Thú vị... làm sao."

"Đó là biểu tượng ưa thích của ông nội ta," Desjardins mơ màng. "Jean -

Francois Champollion

31

, ngươi biết đấy. Ông nội ta đã giải mã được các

chữ tượng hình bằng cách sử dụng bia đá Rosetta Stone

32

- người đầu tiên

bên ngoài Ngôi Nhà Cuộc Sống làm như vậy.

"Quả thế, đức ông. Thần đã được nghe chuyện đó." vẻ mặt Vlad dường như
muốn bảo, cả ngàn lần rồi.

"Ông nội đã từ chỗ chẳng là gì vươn lên thành một nhà khoa học,"
Desjardins tiếp tục, "và một pháp sư vĩ đại - được cả các pháp sư khác lẫn
người trần tôn kính."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.