NGAI VÀNG LỬA - Trang 64

sáng ngon miệng.

“Anh sẽ thu xếp hành lý,” Carter nói. “Một tiếng nữa chúng ta có thể

đi.”

“Không,” tôi nói. Tôi không chắc chắn ai là người ngạc nhiên hơn –

tôi hay anh trai mình.

“Không ư?” Carter hỏi.

“Hôm nay là ngày sinh nhật của em,” tôi nói, có lẽ trông tôi có vẻ như

đứa trẻ hỗn xược mới lên bảy tuổi – nhưng lúc này tôi không quan tâm.

Các học viên có vẻ ngạc nhiên. Một số lẩm bẩm vài lời chúc tốt lành.

Khufu đưa cho tôi chiếc bát Jell-O trống không như là một món quà. Felix
bắt đầu miễn cưỡng hát bài “Chúc mừng sinh nhật,” nhưng không ai hưởng
ứng, nên thôi.

“Bast nói ngày mai bạn của cô ấy mới tới,” tôi tiếp tục. “Chú Amos

nói rằng Desjardins cần chút thời gian để chuẩn bị cho việc tấn công. Bên
cạnh đó, em đã lên kế hoạch đi London từ lâu rồi. Em nghĩ em vẫn có thời
gian cho một ngày nghỉ trước khi thế giới kết thúc.”

Những người khác nhìn tôi chăm chú. Tôi có ích kỉ không? Rồi, có.

Thiếu trách nhiệm? Có lẽ vậy. Vậy tại sao tôi lại có cảm giác mãnh liệt về
sự cương quyết của mình đến thế?

Đây có thể là cú shock đối với bạn, nhưng tôi không thích cảm giác bị

kiểm soát. Carter đang chỉ đạo những việc chúng tôi sẽ làm, nhưng như
thường lệ anh ấy không nói cho tôi tất cả. Rõ ràng anh ấy đã trao đổi với
chú Amos và Bast và lên các kế hoạch. Ba người bọn họ đã quyết định
phương án tốt nhất mà không bận tâm đến việc hỏi tôi. Người bạn trung
thành của tôi, Bast, đang rời xa tôi để lao vào thực hiện một nhiệm vụ nguy
hiểm kinh khủng. Và tôi có thể bị anh trai ám suốt cả ngày sinh nhật của
mình, lần theo dấu vết một cuộn giấy phép thuật khác có thể làm tôi bốc
cháy hoặc tệ hơn nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.