NGÀN DẶM TƯƠNG TƯ - Trang 100

Thiên Anh lại lấy tay định đẩy cằm chàng nhưng lần này bị Mạc Quân

bắt được.

“Đừng nghĩ lung tung nữa, ngài ấy là hoàng huynh của chàng đó.”

Chàng nắm lấy ngón tay càng cắn nhẹ thận trọng nhắc nhở: “Trước khi

nhắc đến chuyện người đó là hoàng huynh của ta, phải nói đến chuyện hắn
chính là hoàng đế.”

Lần này, nàng bĩu môi, nhắm mắt lại không thèm đôi co cùng chàng nữa.

***

Đúng như những gì Mạc Quân nói, hoàng thái hậu với cử chỉ và điệu bộ

sang quý có làm khó nàng đôi chút. Bà chăm chú quan sát nàng, nhắc đến
lời đồn đại trong dân gian với vẻ ngạc nhiên, lại hỏi han thân thế nàng. Khi
phát hiện ra nàng chẳng phải là con nhà dòng dõi cao quý gì, bà tỏ ra kinh
ngạc một cách khoa trương nhìn Mạc Quân, còn chàng thì tủm tỉm cười đáp
lại.

“Vậy…” Thái hậu hắng giọng: “Mạc Tam, con ưng ý nàng ở điểm nào?”

“Điểm con thích nhất đó là…” Chàng vừa nói vừa liếc nhìn Thiên Anh.

“Vì nàng chính là nàng.”

Thái hậu không khỏi ngạc nhiên lần nữa. Lát sau, bà cười to, vừa lắc đầu

vừa cảm thán: “Đám trẻ các con thật khiến ta ngưỡng mộ.”

Còn hoàng đế khi thấy nàng thì dù có ngạc nhiên hay không cũng không

biểu lộ chút suy nghĩ nào. Trên khuôn mặt giá băng ngàn năm không đổi
của vị thiên tử, đôi môi hé ra đúng một chữ “Ồ”, sau đó với vẻ vô cùng đạo
mạo, hoàng đế nghiêng người nhấp một ngụm trà, lim dim thưởng thức rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.