NGÀN DẶM TƯƠNG TƯ - Trang 22

sung sướng vừa đau khổ, sau một hồi thở dài liền nhẹ nhàng tuyên bố: “Bồi
đắp tình cảm. Khảo nghiệm bản thân. Ngủ!”

Tiếp đó, tất cả lại chìm vào yên tĩnh.

Mạc Quân vốn thính ngủ, lần này nằm bên nhuyễn ngọc ôn hương cũng

ngủ không sâu nên khi mỹ nhân trong ngực hô hấp thay đổi, chàng liền tỉnh
giấc. Hơi hé mắt, chàng liền thấy khuôn mặt mệt mỏi cùng cặp mắt gấu trúc
của Thiên Anh. Sáng sớm, khi vừa tỉnh dậy, nàng có phần mơ màng, đuôi
mắt toát lên vẻ ủ rũ, so với lúc bình thường bày ra khuôn mặt bình tĩnh lạnh
nhạt càng cuốn hút gấp vạn lần. Ánh mắt mê hồn dời khỏi một điểm nào đó
sau lưng chàng, liếc đến cánh tay tê rần chàng dâng lên làm gối cho mình
lúc đêm qua, đầu mày liền chau lại. Chàng thấy nàng hơi điều chỉnh tư thế
nằm nhưng lại không dám cử động mạnh. Hẳn là lời cảnh báo của chàng
đêm qua đã khiến nàng e sợ, cộng thêm trang phục lúc này còn lộn xộn hơn
trước, tư thế hai người so với lúc tối qua chỉ có mờ ám hơn chứ không kém.
Nhìn con mèo nhỏ luống cuống trong lòng, Mạc Quân thực sự muốn cười
lớn một trận. Suốt cả đêm dài, hai người dán sát vào nhau, đầu nàng gối lên
tay chàng, chân bị chàng quấn lấy, eo bị ôm siết, một tay nàng buộc phải
đặt lên hông chàng, bàn tay tự do còn lại từ chối động chạm vào lồng ngực
chàng nhưng lại ra sức che chắn trước ngực mình, vô thức cuộn thành nắm
đấm nhỏ. Mạc Quân trong lòng như nở hoa. Sức chịu đựng của vương phi
của chàng quả thật khiến người ta kinh ngạc.

“Ngài tỉnh rồi?”

Mạc Quân không vội mở mắt, môi vẽ nên một nụ cười, lười biếng đáp

“ừ” một tiếng rồi giả bộ làm động tác co duỗi cơ thể, cố tình lại ghì sát
nàng vào lòng hơn nữa, đến nỗi nắm đấm nhỏ chắn ngang ngực hai người
cũng chẳng còn tác dụng. Nàng liền vô thức giãy giụa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.