NGÀN DẶM TƯƠNG TƯ - Trang 27

Bộp! Bộp! Bộp!

Chàng giật mình mở mắt và sững sờ. Người trong lòng chàng đang mặc

bộ váy mộc lan trắng, thắt lưng to bản thêu nổi những đóa hoa ôm lấy vòng
eo mảnh mai, tay áo buông dài, cổ áo thêu hoa, mái tóc cũng cài trâm khắc
hình một đóa mộc lan, từng lọn từng lọn chảy trên vai và phủ xuống tấm
lưng ngà ngọc. Mạc Quân sung sướng nở nụ cười. Chàng và nàng ắt hẳn có
tâm linh tương thông. Chàng nhảy xuống giường, bước đến sau lưng nàng,
đang định vòng tay ôm thì nàng quay lại.

Đẹp đến ngây người.

“Ngài muốn làm gì?” Nàng bất ngờ lên tiếng, quay ngoắt về phía chàng,

trong tay còn đang cầm con dao gọt hoa quả mà phía sau nàng, những gì
còn lại từ nến uyên ương đêm qua bị chém ngang dọc thật thê thảm.

Mạc Quân dở khóc dở cười. Ái phi của chàng suốt đêm khiến chàng thao

thức, cánh tay tê cứng toàn thân nhức mỏi chưa tính, muốn ăn mà không
được, sáng dậy còn phải chứng kiến cảnh nến tân hôn bị nàng phanh thây
làm trăm mảnh thế này...

“Anh nhi, cẩn thận! Nàng giận mấy thứ này cũng đâu cần phải tự mình

ra tay.” Chàng nén cười, làm bộ bất lực thở dài.

“Ai nói tôi giận mấy thứ này?” Nàng lạnh nhạt đáp.

“Vậy giận ai mà đang tâm sát hại nến uyên ương?”

“Ngài!” Nàng nghiến răng buông ra một chữ rồi vung tay bỏ đi. Mạc

Quân nhìn theo bóng nàng, ý cười càng lúc càng đậm, lát sau vẫy tay gọi
người hầu đem toàn bộ xác nến cất đi hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.