NGÀN DẶM TƯƠNG TƯ - Trang 25

“Ha ha ha!” Mạc Quân cười lớn, tay kéo mạnh chân nàng khiến cả người

nàng trượt xuống, diễn lại tư thế người trên kẻ dưới lúc nãy. Chàng ghé sát
miệng vào tai nàng, thì thầm: “Ai nói là nhỏ hả? Nàng có muốn tự mình
kiểm nghiệm không?”

Thiên Anh lẽ nào lại không hiểu ý chàng. Tên hồ ly này từ đầu tới cuối

đều ra sức muốn quyến rũ nàng, dụ dỗ nàng đây mà. Nàng bèn “hừ” một
tiếng, không thèm để ý đến hắn.

Mạc Quân nhìn nàng, những ngón tay xoa nhẹ đầu vai nàng, vuốt má

môi nàng, miệng nở nụ cười rất đỗi phong tình cũng vô cùng gian giảo.
Chàng biết thái độ này của nàng tiết lộ tâm tình gì. Khi vừa mới ngủ dậy,
càng dễ bị bắt nạt bao nhiêu lại càng dễ cáu gắt bấy nhiêu. Và khi cơn tức
giận chực chờ bùng nổ, nàng sẽ rất có tâm mà đưa ra dấu hiệu cảnh báo cho
kẻ sắp phải hứng chịu cơn thịnh nộ kia. Ví như lúc này, chàng có thể nhìn
thấy cơn sóng ngầm đang chực chờ trong đôi mắt nàng. Thế nên ngay lập
tức, chàng tự giác nằm lăn vào phía trong, đẩy nàng ra phía ngoài giường.
Thiên Anh rốt cuộc cũng thoát khỏi bàn tay lang sói, quấn lại chăn, đứng
dậy gọi người hầu vào.

Mạc Quân nằm trên giường, hai mắt khép hờ, ánh mắt nghiền ngẫm từng

hành động của nàng. Dưới ánh nhìn quá mức chuyên chú đó, không chỉ
Thiên Anh mà cả hai nha hoàn đang giúp nàng chuẩn bị cũng cảm thấy
thiếu tự nhiên. Cau mày, nàng quay lưng về phía chàng, nhưng sau đó lại
lập tức hối hận vì cái nhìn vừa rồi dường như còn bỏng rát hơn cả lúc trước.
Nàng bèn quay lại than thở: “Ngài đừng nhìn nữa.”

Mạc Quân nhướng mày. Chỉ cần thái độ này của chàng thôi, nàng hẳn

biết rõ ý chàng là gì rồi chứ?

Nàng nhìn sắc mặt người mà đổi giọng: “Phu quân, đừng nhìn nữa mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.